Trời đã về khuya, ánh đèn trong căn biệt thự đã giảm bớt. Không gian yên tĩnh, vắng vẻ.
Tú Vy vươn vai, cô mệt mỏi ngáp dài rồi tự vận động xương khớp cho đỡ mỏi . Tối nay có bài phải làm nên thức muộn tới giờ này mới xong. Tắt đèn học, cô mở cửa ra ngoài để uống nước, ngó nghiêng kiểm tra quanh nhà thấy mọi người đã đi ngủ hết thì yên tâm
Phòng bếp được bật điện, ánh đèn sáng lên, đột nhiên căn phòng xuất hiện bóng người đang ngồi khiến cô suýt hét lên... Tử Khanh không biết đã ngồi đó từ khi nào, anh yên lặng đến nỗi cô không phát hiện ra.
' anh...anh..ngồi đây từ khi nào vậy ?"
" anh vừa xuống thôi, sao giờ em còn chưa ngủ ?"
" em học bài giờ mới xong. Anh làm gì vậy sao không bật đèn ?"
'uống rượu...em uống không ?"
Anh bình thản giơ ly rượu trên tay cho cô nhóc xem tiếng viên đá ra vào ly lách cách vui tai . Nhìn anh ngà ngà say cô tự thấy bất an,có lẽ anh đã gặp chuyện gì phiền muộn rồi .
'sao vậy ? sao anh lại uống rượu ?"
ừm...khó ngủ "
Nhẹ nhàng ôm lấy đứa trẻ to xác,cô khe khẽ an ủi,vuốt ve tấm lưng to lớn . Mái tóc anh còn chưa khô hẳn hơi ẩm rũ xuống. Bộ dạng này rất giống cậu thanh niên thất tình .
em không nghĩ anh chán nên mới uống rượu đâu. Nói em nghe được không?"
" hzzz... sắp không giấu được em nữa rồi"
Anh gục đầu vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-trot-nhat-vo-yeu/3726743/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.