Tú Vy trong cơn mơ màng cô cảm nhận được cơ thể mình như bị thứ gì đó đè nặng, mở mắt ra liền phát hiện Tử Khanh đang ôm mình ngủ . Anh ghé sát gương mặt đẹp như tượng đó bên tai cô, hơi thở ấm nóng phả vào mang tai khiến cô có chút nhột. Lồng ngực bất ngờ đập loạn xạ, cả người rối ren không biết nên làm thế nào cả. Bọn họ vậy mà lại ôm nhau ngủ thế này.
Nhẹ nhàng quay lưng lại tránh để anh tỉnh giấc, cô cố giữ cho mình bình tĩnh nhưng hai má đã đỏ ửng bởi trong đầu tưởng tượng ra vô số cảnh không hay. Giơ tay lên định tự đánh mình một cái cô tỉnh táo liền bị người phía sau nằm lại. Bàn tay lơ lửng giữa không trung rồi thả lỏng.
Đây là cách em vẫn thường làm mỗi khi thức dậy sao?"
' anh...anh...tỉnh rồi sao ?"
" anh rất dễ giật mình đó cô nương ạ. Dậy thôi ! Kẻo lát nữa em lại làm đau cơ thể anh tốn công nuôi "
" xí...gì...gì chứ ?"
Anh cưng chiều trêu chọc cô, vòng tay ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn . Tử Khanh lưu manh thì thầm vào cô sóc đầy gợi tình, quả là lão yêu tinh mà. Tú Vy bị anh làm nhột thì đỏ tía tai, cơ thể căng cứng nằm gọn trong lòng anh.
cũng chiều rồi, anh đưa em đi ngắm hoàng hôn !"
Bên ngoài đã dần về chiều, ánh nắng ngả đỏ, bầu trời quang đãng mang sắc hồng cam lãng mạn. Thi thoảng lại có chút ít mây lơ là lướt ngang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-trot-nhat-vo-yeu/3721789/chuong-46.html