Tử Khanh yên lặng lái xe, còn cô thì ngắm nhìn cảnh quan xung quanh. Anh định đưa cô đi đâu vậy chứ, ở Thành Đô này cũng có rất nhiều chỗ đẹp mà sao phải đi xa vậy.
"em mệt chưa ?"
"ây za...anh nhéo em?"
Đường đi khá xa, sợ cô mệt nên định hỏi thăm nhưng nhóc con đáng yêu quá anh với tay nhéo má cô. Buông tay ra còn không quên vuốt ve chỗ vừa bị mình làm ủng hồng.
"em hơi buồn ngủ "
"vậy giúp anh với chiếc gối ở ghế sau, em cứ ngủ đi khi nào tới nơi anh gọi !"
" cái kia sao ?"
Cô đảo mắt tìm chiếc gối anh bảo, bên dưới có một chiếc gối cổ màu hồng được để ngay ngắn. Đưa cho cô chiếc gậy chụp ảnh, nhóc con vươn tay dùng gậy lấy món đồ ở xa
" anh mua khi nào vậy ?"
" anh nhờ Thư Kì mua !"
" không cần..."
Trông bộ dạng ghen tuông này xem, có phải là quá đáng yêu rồi không? Cái má bánh bao căng phồng nhìn mà
muon can cho mot cai.
" anh nhờ Lý Trung mua đấy, cậu ta bảo mấy cô gái hay thích màu hồng thì phải "
" vậy còn nghe được !"
Sau khi cô ngủ anh cũng không trêu nữa mà tập trung nhìn đường, khoảng 30 phút sau bọn họ dừng lại trước một cánh đồng hoa. Những bông hoa đủ loại đung đưa mình theo gió, tỏả hương thơm ngào ngạt.
" nhóc ơi, dậy thôi em. Đến nơi rồi !"
"ưm..đến rồi ạ."
Tú Vy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-trot-nhat-vo-yeu/3720464/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.