"về nhà!"
Vừa ra khỏi phòng thi Tú Vy đã bị Tử Khanh hung hăng kéo đi, anh nắm chặt cổ tay khiến cô đau nhói. Thân ảnh nhỏ vùng vẫy nhưng với sức lực của người đàn ông cũng trở thành trứng chọi đá
Chưa bao giờ cô nhìn thấy anh hung dữ như, đôi mắt như nảy lửa chẳng thèm nhìn xem xung quanh mọi người đang ồn ào bàn tán thế nào. Cũng chẳng thèm quan tâm cô đang khó chịu ra sao.
Bàn tay lớn xiết chặt nổi đầy gân xanh, cổ tay nhỏ cũng vì thế mà đau nhức.
' buông cháu ra!"
Xương khớp như bị Tử Khanh bóp gãy, Tú Vy đau đến nỗi chảy cả nước mắt. Thế nhưng cô lại không cảm thấy sợ chút nào, ghét bỏ cố gắng vùng vẫy để thoát khỏi sự trói buộc của anh
" mau thả cháu ra..!"
" cầm mềm !
Anh như con thú hoang dã, đôi mắt sắc bén nhìn thẳng vào đồng tử của người thiếu nữ. Gương mặt dữ tợn đang cố kìm nén cơn tức giận
" chú bị điên sao ? "
Cô hét lớn vào mặt người đàn ông, lau nước mắt trên má . Ánh mắt không rời khỏi cơ thể anh tìm đáp án
" bây giờ đủ lông đủ cánh rồi thì tự cho mình cái quyền tự do thích làm gì thì làm ?"
" cút về nhà !"
Học sinh thi xong thì quây lại thành vòng, không một ai trong số họ giám bước ra giúp đỡ, sợ bản thân liên lụy
Chẳng hề quan tâm mọi người xung quanh, dù cho đám đông đã bu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-trot-nhat-vo-yeu/3715049/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.