Ngày hôm sau cô tới muộn hơn bình thường gần ba mươi phút, tới cửa lớp lại gặp cô Maria. Cô hơi cúi đầu, vừa muốn quay đầu thì nghe thấy giọng cô Maria gọi: “ Tiêu Nhiên ” Giọng Maria lớn hơn bình thường rõ ràng còn có chút run rẩy. “ Cô Maria ” Tiêu Nhiên quay lưng nở nụ cười nhìn Maria “ Có chuyện gì sao ạ ? ”
Maria mời cô tới quán cà phê bên ngoài trường, nhìn ly cà phê còn nóng hổi trước mặt Tiêu Nhiên căng thẳng không nói nên lời. Maria cười mỉm: “ Đừng căng thẳng ” giọng nói khác hoàn toàn với hôm qua.
Tiêu Nhiên cầm ly cà phê ấm nóng lên tay, uống một ngụm để trấn an bản thân: “ Cô gọi em tới đây có chuyện gì sao ạ ? ” Ly cà phê được đặt xuống bàn, tạo ra âm thanh nặng nề. Maria cũng cầm ly cà phê của mình lên, nhưng chỉ cầm trên tay mà không uống. Maria mở lời: “ Chuyện hôm qua, em đừng để bụng nhé. Là cô quá lời rồi ” Tiêu Nhiên thấy rõ sự ngại ngùng trong mắt Maria, Maria đặt ly cà phê xuống bàn ánh mắt hướng ra ngắm xe cộ đi lại.
“ Em không để bụng đâu ạ, cô đừng lo ”
Tiêu Nhiên nói với giọng trấn an Maria, cô nhìn vào đồng hồ trên tay, còn gần năm phút là vào lớp: “ Em xin phép đi trước ạ ! ”
Tiêu Nhiên chạy thục mạng vào lớp, lại đụng trúng một người ở cửa. Cô cúi đầu, lần này còn đau hơn lần trước.
“ Em có sao không ? ”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-2/2895583/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.