Tiêu Nhiên đứng trước căn nhà trong địa chỉ nhấn chuông mấy lần. Không lâu sau, đã có người ra mở cửa. Người đàn ông mặc một chiếc áo thun đơn giản, mái tóc còn ướt nhẹp giống như vừa tắm trên người cũng phảng phất hương thơm nhàn nhạt: “ Đến rồi sao ? Mau vào nhà đi ”
Tiêu Nhiên ngơ ra ở đó, không cần có duyên tới như vậy chứ ? Đến học thêm cũng có thể gặp được thầy chủ nhiệm sao ?
“ Thầy Lâm, sao lại là thầy ? ” Tiêu Nhiên miễn cưỡng cảm thấy câu hỏi của mình ngốc nghếch. Lâm Tư Thần hỏi lại cô: “ Tôi ở đây có gì lạ sao ? ” Anh quay lưng đi vào nhà, cô cũng đi theo.
Căn nhà rộng lớn được trang trí chủ đạo bằng tông màu trắng tinh khôi, nhưng đồ vật trong phòng khách lại bình đạm tới nỗi không thể bình đạm hơn. Có một bộ sofa, trên tường treo một vài bức tranh trang trí đơn giản. Tiêu Nhiên bị cảnh vật bên ngoài qua ban công thu hút, cô bước tới ban công hít thở. Trời đang sậm tối cũng vừa là giờ cao điểm, dưới đường bao nhiêu xe cộ chen chúc nhau. Âm thanh xô bồ nhộn nhịp chồng chéo lên nhau, át đi tiếng nói trong thâm tâm con người.
Lâm Tư Thần từ phòng ngủ đi ra, tóc đã được sấy khô quần áo trên người lại chỉnh tề: “ Mau vào đây ” Tiếng nói phía sau phá tan suy nghĩ cô quay lại, đi theo anh vào phòng làm việc.
Anh mở cửa, mùi hương thoang thoảng theo gió truyền tới chỗ cô. Theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-2/2895573/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.