Phong Lạc Ngôn khoác tay cô đi tới bàn tiệc chính, anh vừa đi tới, tất cả mọi người trên bàn đều đứng dậy, lần lượt chào hỏi anh.
Tiêu Nhiên đứng bên cạnh anh, quan sát hết cả quá trình tẻ nhạt ấy. Một người đàn ông ngoại tứ tuần đứng dậy, bắt tay với anh: “ Ngôn gia, chào ngài. Tôi là Lưu Thương ”
Phong Lạc Ngôn gật đầu một cái, nắm lấy tay ông ta: “ Hoá ra là Lưu tổng, hân hạnh gặp mặt ”
Anh toát ra một khí chất khiêm tốn, nhưng lại không hề khiêm tốn chút nào…
Sau màn chào hỏi, cả bàn tiệc mới ngồi xuống. Không lâu sau, đồ đều đã bày lên bàn tiệc, nhưng không ai dám động đũa lấy một cái. Rõ ràng là đang chờ đợi Phong Lạc Ngôn.
Nhưng anh vẫn dán anh mắt lên cô, đôi tay hờ hững sờ đôi môi mình. Tiêu Nhiên nhìn một lượt, thấy mọi người đều dán ánh mắt lên anh, ngượng ngùng ghé sát tai anh, thì thầm: “ Phong Lạc Ngôn, anh đang làm gì vậy ? ”
Cô vốn dĩ định ngồi lại vị trí của mình, nhưng cánh tay to lớn của anh đột ngột ôm lấy eo cô, khiến cô khó lòng nhúc nhích. Cô nhíu chặt mày, anh lại bình thản trêu đùa. Anh ưỡn người sát lại Tiêu Nhiên ghé sát tai cô: “ Lát nữa em đỡ rượu giúp anh ”
“ Nhưng..” Cô không có cơ hội nói hết câu, cánh tay của anh đã bỏ ra khỏi eo cô, ngồi lại nghiêm túc một cách nghiêm túc. Sau khi anh động đũa, bữa tiệc như mới bắt đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-2/2895455/chuong-36.html