Không bao lâu sau liền có người đưa cô về Lạc Viên, Phong Lạc Ngôn vừa mở cửa xe liền thấy cô mê man ngồi trên ghế. Ánh mắt cô mơ hồ, trên người lại chằng chịt vết thương, những vết đỏ in lên quần áo cô trông vô cùng chói mắt. Ánh mắt anh cơ hồ hơi tối lại, có chút thâm trầm. Phong Lạc Ngôn vội vã bế cô khỏi xe, tay muốn tìm một vị trí lành lặn để đặt lên, nhưng rốt cuộc không tìm được. Anh lại không muốn cô đau đớn, cánh tay chỉ có thể cứng rắn giữa không trung.
Tiêu Nhiên cảm giác được ai đó bế bổng lên nhưng đôi mắt lại không thể mở ra. Nhưng ngửi thấy mùi hương trên người anh, cô liền nhận ra đó là Phong Lạc Ngôn. Anh vốn dĩ đi rất nhanh, nhưng cô lại không hề cảm thấy bản thân bị khó chịu như lúc ngồi xe.
“ Đứng đó làm gì ? Mau gọi bác sĩ đi ” Phong Lạc Ngôn đi qua đại sảnh, vội vã bế cô đi lên tầng. Nhìn thấy bộ dạng lúc này của cô, đáy mắt anh không nhịn được mà có tia xót xa khó nói. Trên trán cô lấm tấm mồ hôi, đôi môi lại khô khốc. Giống như chỉ qua hơn một ngày, cô từ bảo bối xinh đẹp trên tay anh biến thành người phụ nữ tiều tuỵ toàn thân là vết thương.
Bảo bối mà ngay cả mắng anh cũng không nỡ bị bọn chúng biến thành bộ dạng thế này. Trong lòng anh đương nhiên khó chịu tới nỗi muốn bóp chúng ra làm trăm mảnh. Anh đạp mạnh cửa phòng ngủ sau đó đặt cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-2/2895420/chuong-54.html