Khi Tiêu Nhiên tỉnh lại đã là rạng sáng ngày hôm sau, toàn thân cô vẫn còn đau đớn, nhưng lại đang nằm trong lòng người nào đó.
Rất ấm áp, lại đem tới cho cô cảm giác an toàn.
Cô đột nhiên rất muốn ngồi dậy vì vậy nên từ từ dịch đầu ra khỏi tay anh đang ở dưới đầu mình. Cô vừa muốn ngồi dậy nhưng đã bị anh kéo trở lại. Anh kéo tay khiến mặt cô áp vào cơ ngực của anh, cô điếng người nhưng anh lại ngái ngủ nói: “ Muốn đi đâu ? ”
“ Hôm nay anh rất mệt, ngoan ! ” Sau đó anh nhẹ nhàng hôn lên trán cô một cái.
Giọng điệu của anh mang theo sự lười biếng khó tả, dường như anh thực sự rất mệt mỏi.
Một lúc sau, anh vốn ngủ không sâu lại cộng thêm cô ở trong lòng cựa quậy không yên cuối cùng vẫn bị đánh thức. Cô cảm nhận được Phong Lạc Ngôn bị đánh thức, bất giác giải thích: “ Em khát ”
“ Muốn uống nước à ? ” Anh vẫn giữ giọng điệu lười biếng, nhàn nhạt nói. Nhưng sau đó anh lập tức bật đèn ngủ trên tủ đầu giường, đứng dậy giúp cô đi rót nước. Sau đó anh còn cẩn thận bồi thêm một câu: “ Nằm yên đấy không được ngồi dậy ”
Ánh đèn màu cam nhờ nhờ chiếu vào bóng lưng anh, khiến cô đột nhiên cảm thấy trong lòng ấm lên.
Sau khi cô uống nước xong, anh lại mở ngăn kéo tủ lấy ra mấy lọ thuốc. Tiêu Nhiên hơi bất ngờ, nâng mắt nhìn anh: “ Đó là gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-2/2895418/chuong-55.html