*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
(*Trong chương có một câu là “Cơ bắp lớn”, gốc là “大肌霸” – âm đọc dà jī bà, mà “cơ bắp” – jī bà đọc giống “鸡巴” – jī bā tức là dương v*t. Quả joke này tớ tra không được phải suy luận mãi mới ra đấy, anh em khen tớ đi:p)
Thời gian đếm ngược kết thúc.
Lâm Việt đứng lên khỏi ghế, lạnh lùng nhìn cửa chính phòng học.
Chẳng mấy chốc, trong hành lang đã vang vọng âm thanh cười nói của các học sinh, kèm theo đó là tiếng bước chân hỗn loạn. Từ những tiếng động kia có thể nghe ra bọn chúng không đông lắm, nhiều nhất chỉ có hơn mười người.
Cửa phòng nhanh chóng bật mở. Hơn mười thiếu niên thiếu nữ tràn trề thanh xuân bước vào phòng, đứng trước Lâm Việt.
Đáng tiếc, bọn chúng chỉ có bề ngoài “tràn trề thanh xuân”, còn ánh mắt mỗi người khi nhìn anh lại lộ ra cảm giác quái dị.
Đối diện với ánh mắt đó, anh tưởng như mình đang nhìn xuống vực sâu hun hút.
Lâm Việt thờ ơ nhẹ hất cằm: “Nói đi, hình phạt là gì?”
Một thiếu nữ tóc nhuộm vàng nâu nhếch miệng cười, vươn tay nắm lấy cánh tay Lâm Việt: “Em đạt hạng nhất khối mười hai, em làm trước! Để em xem da thầy chút đã rồi nói!”
Hành động của thiếu nữ rất thô bạo. Cô ta vén tay áo rồi lại nhấc vạt áo Lâm Việt, xem xét da của anh một lượt.
Kiểm tra da thịt nửa thân trên xong, cô ta có vẻ rất hài lòng: “Tạm được, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tan-the/618183/quyen-5-chuong-154-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.