Edit: Lune
Bữa cơm này kết thúc trong một bầu không khí khá là lúng túng.
Lục Diên không biết ông cụ có giận hay không, dù sao sau khi ăn no uống say xong, trước khi đi đối phương vẫn xách theo hộp Não Bạch Kim cùng túi bánh gạo Want Want kia nhưng lại không thèm liếc mắt nhìn mình cái nào.
Nhìn bóng lưng ông nội rời đi, Dụ Trạch Xuyên có hơi bất đắc dĩ, đành nói với Lục Diên: "Hai người chờ anh trong phòng một lúc, anh đưa ông nội ra cửa, dặn dò tài xế vài câu rồi về ngay."
Lục Diên và Tiết Tấn không hẹn mà cùng gật đầu, vội giục: "Anh mau đi đi."
Sợ muộn tí nữa khéo ông cụ tức chết mất.
Sau khi Dụ Trạch Xuyên vội vã rời đi, trong phòng chỉ còn lại Lục Diên và Tiết Tấn, hai người ngồi đối diện nhau, mắt to trừng mắt nhỏ, không khí còn xấu hổ hơn cả lúc nãy.
Tiết Tấn thấy Lục Diên nhìn mình chằm chằm bèn sờ gọng kính, điềm tĩnh cười nói: "Có phải cậu rất tò mò về mối quan hệ giữa tôi và anh Trạch Xuyên không? Rõ ràng tôi với anh ấy cùng gọi ông nội là ông nội nhưng họ lại khác nhau."
Không, Lục Diên chẳng tò mò chút nào, anh giương mắt nhìn Tiết Tấn, ánh mắt lộ vẻ thương cảm: "Cậu không cần phải nói, tôi biết cả rồi."
Tiết Tấn: "Hả?"
Lục Diên: "Cậu mới sinh ra không lâu thì bị mẹ bỏ rơi, là ông nội tốt bụng nhận nuôi cậu, còn tìm cho cậu một gia đình. Bao nhiêu năm nay cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-sinh-ton-trong-truyen-nguoc/3628632/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.