Edit: Lune
Sáu năm làm thám tử tư, Nguyễn Tiểu Huy từng gặp gỡ khách hàng ở quán cà phê, khách sạn, nhưng hắn ta chưa bao giờ nghĩ rằng có ngày sẽ ngồi xổm bên quầy đồ chiên rán ven đường để gặp gỡ khách hàng của mình.
Người đàn ông đội mũ lưỡi trai đen đang ngồi xổm trên vỉa hè ăn đồ chiên. Để tiện ăn, anh ta kéo khẩu trang xuống tận cằm. Nếu không phải vì khuôn mặt khác nhau, Nguyễn Tiểu Huy suýt nữa đã tưởng là mình gặp một khách hàng khác —
Có điều người này rất quái gở, chi trả rất hào phóng, vừa nhìn đã biết là người có tiền, không thể nào làm được chuyện như ngồi xổm lề đường ăn que xiên thế này.
Nguyễn Tiểu Huy đi tới, cũng ngồi xổm xuống bên cạnh đối phương, hạ giọng nói ám hiệu: "Một hai ba bốn năm?"
"Lục."
Người đàn ông ăn que xiên bình tĩnh tiếp lời, sau đó đứng dậy ném cái cốc giấy đã ăn xong trong tay vào thùng rác. Lục Diên dùng khăn giấy lau miệng, cuối cùng cũng nhìn Nguyễn Tiểu Huy: "Cậu họ Nguyễn à?"
Nguyễn Tiểu Huy trông không lớn tuổi lắm, chắc chỉ khoảng ngoài hai mươi tí, tóc nhuộm vàng, bộ dạng lưu manh, không đẹp trai quá mà cũng không xấu quá, kiểu người này rất phù hợp làm mấy việc như tình báo.
Nguyễn Tiểu Huy mỉm cười: "Đúng là tôi, anh Lục muốn điều tra chuyện gì? Vợ ngoại tình hay điều tra kẻ thù, tôi đảm bảo sẽ khiến anh hài lòng, giá cả cũng hợp lý..."
Còn chưa nói xong, hắn ta bỗng thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-sinh-ton-trong-truyen-nguoc/3532456/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.