Edit: Lune
Dụ Trạch Xuyên không thấy rõ tên người gọi đến, nhưng trực giác hắn mách bảo có sự bất thường ở đây. Bàn tay hắn khựng giữa không trung, đôi mắt màu hổ phách nhìn chằm chằm vào Lục Diên, yên lặng chờ anh trả lời.
"..."
Bầu không khí bỗng trở nên yên tĩnh khác thường, yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi.
Dường như đã trôi qua rất lâu, lại giống như chỉ mới qua vài giây ngắn ngủi, Lục Diên cuối cùng cũng cử động. Anh lấy điện thoại ra khỏi túi đưa cho Dụ Trạch Xuyên, nhưng lúc đối phương muốn cầm lấy thì anh lại đột ngột rút về: "Chà..."
Anh ngân dài giọng, cười khẽ rồi hỏi: "Anh đang điều tra tôi đấy à?"
Dù chậm tiêu đến mấy thì Dụ Trạch Xuyên cũng biết từ "điều tra" kia rất mập mờ, hắn nhíu mày: "Tôi chỉ nói đùa thôi, cậu không cho xem thì thôi."
Dù sao hắn cũng chẳng là gì của Lục Diên, việc người nọ không muốn cho hắn xem cũng là chuyện bình thường.
Nói xong, Dụ Trạch Xuyên định quay lại ăn mì, nhưng cổ tay bất chợt bị ai đó nắm lấy. Hắn vừa đầu lại thì thấy có chiếc điện thoại giơ ngay trước mặt mình, giọng nói trầm thấp của người nào đó vang lên bên tai: "Đùa anh thôi, này, không phải muốn xem à, cho anh xem."
Màn hình điện thoại sáng lên, hiển thị giao diện lịch sử cuộc gọi, cuộc gọi gần nhất hiện chữ "Bác" chứng minh lời Lục Diên nói là thật.
Thấy vậy, vẻ mặt lạnh lùng của Dụ Trạch Xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-sinh-ton-trong-truyen-nguoc/3516044/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.