Thấy cố vấn học tập nói vậy, Đường Tâm Quyết không hề do dự: "Sau khi tôi mất sức chiến đấu sẽ cần có sự bảo vệ của bạn cùng phòng, nhưng bạn cùng phòng tôi đã mất một cánh tay."
Cô đẩy Trịnh Vãn Tình ra đằng trước.
Cố vấn học tập ngắm ngắm miệng vết thương vài cái đã biết nguyên nhân, bà ta suy nghĩ một chút rồi chậm rãi nói: "Có lúc mất đi không phải là không trọn vẹn, mà ngược lại là sự bắt đầu của một cơ hội mới."
Trịnh Vãn Tình giật mình, nhìn ống tay áo rũ xuống của mình, nghe cố vấn học tập nói: "Tôi có thể khiến cho cơ thể cô phát triển trở lại, hi vọng lời chúc phúc của tôi có thể giúp cô mạnh mẽ hơn."
Lời chúc phúc biến thành một vầng sáng nhạt rơi lên người Trịnh Vãn Tình, cô ấy sờ sờ đầu trong vô thức: "Cảm... Cảm ơn."
"Không cần khách sáo." Cố vấn học tập mỉm cười: "Vậy..."
"Vậy nếu như cơ thể có bệnh thì..." Đường Tâm Quyết lảng sang vấn đề khác: "Liệu dị năng thức tỉnh cũng có thể bị bệnh không?"
Cô xòe tay ra, cây thông bồn cầu nằm trong tay cô mệt mỏi phun nước.
Cố vấn học tập bị dời lực chú ý, bật thốt: "Hả, đây là dị năng của cô sao, nó có mối liên hệ rất chặt chẽ với cô đấy, đây là việc cực kì hiếm gặp, sao cô có thể thức tỉnh dị năng này vậy?"
Chờ Đường Tâm Quyết kể lại hết nguyên nhân thức tỉnh, bà ta mới giật mình hiểu ra: "Thì ra là thế, nó là đồ dùng trong cuộc sống hàng ngày của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-sinh-ton-trong-phong-ngu-nu-sinh/312046/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.