"..."
Hài kịch? Tình thân? Yêu nước? Chống chiến tranh?
Cái gì với cái gì thế này?
Quách Quả đờ đẫn: "Nếu tôi có tội, xin pháp luật hãy trừng trị tôi, chứ đừng để tôi đối mặt với những vấn đề như này."
So sánh với phim này, bỗng dưng thấy bộ phim trước cũng không bất bình thường lắm.
Trương Du lên tiếng: "Tớ không chọn nổi, Tâm Quyết, cậu thì sao?"
Ánh mắt mọi người lại tập trung vào Đường Tâm Quyết, cô nhìn chăm chú một lúc, quay đầu hỏi: "Vãn Tình, cậu nghĩ là đáp án nào?"
Trịnh Vãn Tình: "Ặc... Từ từ, đem vấn đề cần phải vận dụng logic và trí thông minh quăng cho tớ, các cậu thấy có ổn không vậy?"
"Không." Đường Tâm Quyết lắc đầu: "Loại trắc nghiệm này không cần dùng logic, mà là dùng vận may."
Mà trong cái phòng ngủ 606 này, Âu Hoàng được tất cả mọi người công nhận chính là... Trịnh Vãn Tình!
"Âu Hoàng bạch tạng hạ phàm, Vãn Tình, ngoài cậu ra không ai có thể trả lời tốt hơn!"
Trịnh Vãn Tình: "..."
Cái búa á!
Sắp hết thời gian đếm ngược, Trịnh Vãn Tình chỉ nghĩ có vài giây đã quyết định: "A đi! Từ đầu đến cuối cái con quỷ không đầu kia cứ cười cười cười, cười cái quần, chắc nó cảm thấy vui lắm đấy."
Nó cảm thấy vui chứ Trịnh Vãn Tình nghe nó cười chỉ thấy phiền chết đi được.
Cô ấy tức giận thở hắt ra: "Hài kịch! Chốt đi."
[Ting! Đáp án chính xác!]
Hệ thống cất lên một đoạn nhạc vui tươi, nhạc phát hết 10 giây mới dừng lại: [Tiếp theo là giai đoạn giám định và thưởng thức trực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-sinh-ton-trong-phong-ngu-nu-sinh/312012/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.