Khách sạn Lika.
Phong Thiên Lam được Lâm Kiến Hào cõng đến trước cửa khách sạn thì dừng lại. Cô đưa tay khẽ chạm vai anh, mở miệng toan nói gì đó thì anh đã tiến vào.
"Anh...anh bỏ tôi xuống là được rồi...không cần..." Mắt thấy mọi người đang nhìn chằm chằm hai người, Phong Thiên Lam đỏ mặt nói nhỏ.
Làm như không nghe cô nói gì, Lâm Kiến Hào vẫn dửng dưng tiến vào, trên mặt vẫn giữ gương mặt ấm áp như gió xuân.
Vốn dĩ đang cúi đầu nhắn weibo, ánh mắt cô tiếp tân vừa dừng lại nơi bóng dáng của Lâm Kiến Hào thì sửng sốt, nhanh chóng cất điện thoại mà từ ghế bật dậy chào hỏi.
"Không cần. Trực tiếp đến phòng tôi hay đến là được rồi! Vả lại, không cần báo cho cha tôi..." Thấy cô ta tiến đến, Lâm Kiến Hào nở một nụ cười dịu dàng nhưng giọng điệu lại hoàn toàn xa cách, cũng không đợi cô ta trả lời mà trực tiếp đi vào trong.
"Này...anh...anh..." Vừa vào thang máy, Lâm Kiến Hào chọn thẳng lên tầng cao nhất khách sạn. Trên vai bỗng truyền đến xúc cảm của một bàn tay đang vỗ nhẹ.
Không đáp lời, Lâm Kiến Hào yên lặng nhìn qua khung kính của thang máy, bên trên là hình ảnh phản chiếu của một nam một nữ. Chàng trai gương mặt ấm áp, đôi mắt đang nhìn thẳng phía trước, cũng không vì cõng cô gái mà thể hiện sự mệt mỏi. Còn cô đang gục đầu vào vai anh, mép tai hiện ra hai vệt đỏ khả nghi.
"Cô đang định hỏi tôi tại sao không về nhà có phải không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-sac-duc/2920673/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.