Tôn Chân trở về nhà Hữu Lượng với cơ thể đầy mệt mỏi, trước khi lấy ra chìa khoá, cô chần chừ một hồi, khó khăn lắm mới lấy được can đảm để mở cửa.
Vừa vào cửa cô đã thấy Hữu Lượng im lặng ngồi trên chiếc sô pha trong phòng khách, cô bước qua đó, ngồi xuống bên cạnh Hữu Lượng, nhưng mãi mà anh chẳng mở lời nói chuyện.
Cuối cùng Tôn Chân không thể bình tĩnh nổi nữa, mở miệng định giải thích: "Em và nhà xuất bản có ký hợp đồng giữ bí mật, nếu vi phạm hợp đồng sẽ phải bồi thường rất nhiều tiền, cho nên..."
"Em biết ở công ty có bao nhiêu người đang cười nhạo anh không?" Cuối cùng Hữu Lượng cũng lên tiếng, giọng điệu lại buốt giá như đá.
Lòng Tôn Chân nguội lạnh.
"Cấp trên của anh hỏi anh, cái cô gái hồi trước cùng chúng ta đi chuyến du lịch cơ quan thật sự là X sao?" Hữu Lượng còn chẳng nhìn thẳng vào Tôn Chân lấy một cái, tiếp tục tự lẩm bẩm: "Lúc trước có nói thế nào em cũng chẳng chịu sống chung với anh, là vì sợ anh phát hiện ra sao?"
Tôn Chân nhìn người đàn ông trước mắt, bỗng cảm thấy thật xa lạ.
Hữu Lượng lấy ra một chiếc hộp đựng nhẫn, đặt trước mặt Tôn Chân, nói: "Chiếc nhẫn này anh đã chuẩn bị rất lâu rồi, anh vẫn luôn muốn sống cùng với em, ở bên em cả đời, nhưng anh chẳng tài nào nghĩ rằng em lại giấu giếm anh như vậy, em nghĩ anh là loại tiểu nhân bán đứng bạn gái của mình để lấy một trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-noi-doi/1980298/quyen-1-chuong-3-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.