Bình thường, Triệu Uyển Dư luôn mặc trên người những bộ đồ công sở hiển nhiên hôm nay cũng không ngoại lệ.
Mái tóc đen dài óng ả rủ xuống, dưới ánh đèn nhu hoà chiếu vào, sáng lên cùng ánh trăng dịu dàng. Áo sơ mi trắng cùng chân váy mềm mại dài tới gối càng tôn thêm vẻ quyến rũ mê người.
Từng chiếc, từng chiếc cúc áo bị Triệu Uyển Dư giật ra, lạnh lùng rơi xuống nền đá cẩm thạch đen sẫm, nảy lên, văng tứ tung trên sàn nhà lạnh lẽo.
Triệu Uyển Dư không khóc, thậm chí ngay cả sắc mặt cũng vô cùng trầm tĩnh, ngón tay di chuyển tới đâu, váy áo cũng theo đó mà rơi xuống.
Hoắc Lãng Triết vẫn ngồi nguyên trên ghế như trước, lẳng lặng nhìn từng cử động dị thường của cô, vô thức khẽ nhíu mày. Có một khoảnh khắc ngắn ngủi, anh đã nghĩ muốn tiến lên đem áo khoác choàng lên người cô.
Ánh mắt anh càng lúc càng toát lên vẻ thâm thuý khó lường. Khi chiếc váy mềm mại từ trên đùi Triệu Uyển Dư rơi xuống nền nhà, cô hệt như một pho tượng nữ thần kiều mỵ hoàn toàn ngự trị trong mắt anh, kích thích mọi giác quan cùng lý trí của anh.
Sự chủ động của cô, thật sự đã khiến anh rất bất ngờ…
Đáng ra anh cần phải tiến lên ngăn cản hành động của cô, bởi từ trước tới giờ anh vốn khinh thường những phụ nữ sử dụng loại phương thức này để quyến rũ đàn ông. Nếu đổi lại là người phụ nữ khác, anh đã sớm xoay lưng bỏ đi, nhưng mà…
Giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-nguy-hiem-xin-dung-lun-sau/2946314/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.