Bảy giờ tối, chuông trong phòng reo lên báo hiệu đến giờ ăn tối.
Lúc Uy Linh trở về phòng đã phát hiện trong tủ có quần áo để sẵn, số đo cũng vừa vặn như thể chúng làm ra để dành riêng cho cậu vậy.
Lúc Uy Linh xuống lầu mới phát hiện ai cũng thay quần áo hết rồi. Nhất là Hồng Quân, ban ngày hắn mặc một bộ quần áo đen tử trên xuống dưới, giờ đã thay một bộ quần áo ngủ màu nâu nhạt.
Trông có sức sống hẳn, cũng đẹp trai hơn.
Uy Linh vờ như chọn chỗ ngồi cạnh Hồng Quân, nhưng tiếc là Khả Di chen ngang. Mà phía còn lại thì Tú Hân đã ngồi xuống.
Cậu tiếc hùi hụi, quyết định chọn chỗ ngồi đối diện. Vừa ăn vừa ngắm người đẹp cũng tuyệt lắm.
Trong khi đó, đầu bếp bịt kín mặt mũi lần lượt mang thức ăn lên. Có một nữ hầu đi ngang qua chỗ Hồng Quân. Một mùi hương khó ngửi phả vào mũi làm hắn vô cùng ghét bỏ. Bà Loan cũng ngửi được mùi này, lập tức nôn khan.
"Sao mùi giống chuột chết vậy?"
Nữ hầu đang dọn thức ăn nghe vậy liền khựng lại. Bà Loan thấy ánh mắt người hầu nhìn bà như nhìn chuột chết thì hoảng loạn. Bà Loan đành quay mặt đi chõ khác tránh ánh nhìn kia.
Hồng Quân đã kịp thời nhìn thấy đôi mắt của người hầu.
Không có tiêu cụa. Lòng đen dần xám.
Chứng tỏ là mắt người chết.
Mùi thơm của mấy món sơn hào hải vị này làm ai nấy đều chảy nước miếng, bụng réo liên hồi. Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-ma-soi/2655747/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.