Chương trước
Chương sau
Tịch Tà Yêu Lôi cảm nhận được Tiêu Lệ gặp nguy hiểm, tự động kích phát bảo hộ chủ nhân. Nó lập tức phân tách cơ thể hư huyễn ra tạo thành một lớp màng mỏng, nhanh chóng bao bọc lấy những vị trí yếu hại của Tiêu Lệ, tựa như một lớp giáp bảo vệ cho hắn.

Không phải Tịch Tà Yêu Lôi không có chút tác dụng nào với hắc khí như Tiêu Lệ đã nghĩ. Chỉ là thứ kia sinh sôi quá nhanh, tốc độ thôn phệ của nó hoàn toàn không so sánh được. Bất quá hắc khí muốn xuyên qua lớp giáp mà nó tạo ra thì cũng phải tốn không ít thời gian...

Ma điểu bao trùm lấy cơ thể Tiêu Lệ, hắc khí quỷ dị tỏa ra không ngừng ăn mòn từng bộ phận trên cơ thể hắn biến Tiêu Lệ thành một huyết nhân vô cùng đáng sợ.

_ Một chút nữa.... một chút nữa thôi...

Tiêu Lệ vẫn còn đang đắm chìm trong trạng thái vô ngã, không hề cảm nhận được đau đớn khủng khiếp trên cơ thể truyền tới, tinh thần vẫn không ngừng câu thông với lũ lôi xà trong lôi vân.

Trong cảm nhận của Tiêu Lệ, lôi xà cuồng bạo trên bầu trời mặc dù tuân theo mệnh lệnh của hắn. Thế nhưng chúng thủy chung không cách nào rời khỏi lôi vân, như là bị một kết giới vô hình nào đó vây lấy.

_ Lấy thân làm đài... dẫn lôi nhập thể... lấy lôi luyện thể... chúa tể vạn lôi...

Thời khắc Tiêu Lệ đang trầm tư suy nghĩ, một âm thanh hư vô mờ mịt bỗng nhiên vang lên trong tâm trí hắn.

_ Đây là... khẩu quyết của Dẫn Lôi Thuật! Lấy thân làm đài... chẳng lẽ...?

Tiêu Lệ khẽ lẩm bẩm. Một ý nghĩ táo bạo chợt lóe lên trong đầu hắn.

_ Một liều, ba bảy cũng liều! Hay do dự cũng không phải là nam nhân!

Tiêu Lệ cũng là người quyết đoán, dám nghĩ dám làm. Hắn không chút chần chừ lập tức ra lệnh cho lôi vân trên bầu trời mượn cơ thể hắn làm vật dẫn, mạnh mẽ đánh xuống.

Lôi xà trên bầu trời như nhận ra điều gì, nhanh chóng tập trung lại một chỗ, ầm ầm giáng xuống thân thể đơn bạc của Tiêu Lệ.

Ma điểu quái dị đang nuốt chửng lấy Tiêu Lệ tất nhiên không tránh khỏi số phận, bị vô số lôi xà nhanh chóng cắn xé đến không thành hình dạng. Hắc khí quỷ dị bị lôi lực cuồng bạo nghiền nát thành hư vô...

_ Chuyện... quái... quỷ... gì... thế...? Là... độ... kiếp... sao...?

Hắc bào nhân con ngươi đỏ lòm nhìn chằm chằm vào một vùng sấm chớp bên cạnh Tiêu Lệ, tròng mắt như muốn nứt ra, không dám tin vào những gì mình thấy.

Hắc bào nhân đã sớm nhìn thấy lôi vân cuồn cuộn trên bầu trời nhưng lúc đầu hắn không quá để ý, chỉ cho rằng Tiêu Lệ đang hư trương thanh thế mà thôi.

Bất quá Đấu Tông dù sao cũng là Đấu Tông, hắc bào nhân không chút hoảng loạn. Hai tay gầy guộc của hắn nhanh chóng huy động hắc khí quanh thân hóa thành một sợi dây xích quỷ dị.

_ U... Linh... Bí... Điển... – Vạn... Hồn... Liên... Tỏa...!

Giọng nói trầm trọng phát ra, dây xích mang theo lực lượng khủng bố hung hăng đập lên cơ thể của Tiêu Lệ, đánh văng hắn ra khỏi vùng lôi điện oanh tạc.

Tiêu Lệ bị hắc bào nhân đánh bay phun ra một ngụm máu tươi, thế nhưng hắn hoàn toàn không quan tâm đến thương thế trên người mình, chỉ khẽ liếc nhìn lôi vân cuồn cuộn trên bầu trời mỉm cười.

_ Thì ra là vậy...

Lôi điện khủng khiếp lại ầm ầm giáng xuống, cơ thể Tiêu Lệ như một cái cột thu lôi hấp dẫn toàn bộ lôi kiếp tập trung vào người hắn, máu thịt thối rữa nhanh chóng bị lôi lực nghiền nát thành hư vô.

Cơ thể Tiêu Lệ vốn bị hắc khí quỷ dị ăn mòn trở nên tàn tạ không chịu nổi. Trải qua lôi kiếp rèn giũa dần dần tan thành tro bụi, chỉ có đầu và trái tim vốn được Tịch Tà Yêu Lôi bảo vệ vẫn hoàn hảo vô khuyết, tùy ý trôi nổi giữa không trung.

_ Tới lúc rồi!

Tiêu Lệ trong lòng khẽ lẩm bẩm. Từ bên trong hệ thống, một viên đan dược to như trái nho tỏa ra hương thơm ngào ngạt trống rỗng xuất hiện trước mặt hắn.

Phạt Cốt Tẩy Tủy Đan – thất phẩm đan dược – công dụng là phạt cốt tẩy tủy, cải tạo thể chất, nâng cao thiên phú của người sử dụng.

Thứ này Tiêu Lệ đã cất giữ rất lâu rồi nhưng vẫn chưa có cơ hội sử dụng. Bởi vì điều kiện để hấp thụ nó chính là phải phá rồi lại lập, gần như từ bỏ cơ thể cũ để tái tạo một cơ thể mới hoàn mỹ hơn.

Phạt Cốt Tẩy Tủy Đan bị lôi từ trường của Tiêu Lệ dẫn dắt, nhanh chóng tan ra hòa vào những mảnh vụn thân thể còn sót lại của Tiêu Lệ.

_ Lấy lôi luyện thể thì đã là gì... bản thiếu gia còn muốn hơn thế nữa!

Tiêu Lệ trong trạng thái vô ngã đã có một ý tưởng vô cùng táo bạo, thậm chí là điên rồ. Thay vì lấy lôi luyện thể, hắn lại lấy Phạt Cốt Tẩy Tủy Đan làm vật dẫn, trực tiếp mượn lôi kiếp tạo thành thân thể mới.

Nếu là người khác, dám thách thức uy nghiêm thiên địa như vậy nhất định sẽ bị thần hình câu diệt.

Bất quá Tiêu Lệ rất may mắn, hắn là chủ sở hữu của Độ Kiếp Lôi cho nên lôi kiếp tự nhiên sẽ không làm tổn thương hắn. Vì vậy, Tiêu Lệ mới có thể thành công lấy lôi lực thiên địa tái tạo lại thân thể của mình.

Không biết trải qua bao lâu, giống như chỉ vài phút, lại giống như vài ngày! Tiêu Lệ mở mắt ra, liếc nhìn cơ thể hoàn mỹ không tỳ vết của mình, trên vẻ mặt không giấu được sự vui mừng.

_ Giờ... đến lượt của ta rồi...

Ngước nhìn hắc bào nhân trôi nổi ở phía xa, Tiêu Lệ khẽ lẩm bẩm. Từ trong hệ thống nhanh chóng lấy ra một bộ quần áo mới mặc lên người. Tiêu Lệ hướng về phía hắc bào nhân nở một nụ cười khiêu khích.

_ Chiêu này ta vừa mới sáng tạo thành công, hôm nay lấy ngươi làm vật thử nghiệm đi...

Quanh thân Tiêu Lệ, lôi điện như đang nhảy múa. Từng con lôi xà lớn nhỏ khác nhau gào thét uốn lượn, tựa như một đạo quân hùng mạnh sẵn sàng tiêu diệt bất cứ kẻ ngáng đường nào.

_ Độ Kiếp Lôi – Mãn Thiên Lôi Vũ!

Hét to một tiếng, Tiêu Lệ như một vị lôi thần giáng thế, lao thẳng về phía của hắc bào nhân...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.