Lôi vân trên bầu trời giống những binh sĩ nghe được hiệu lệnh của quân vương, đồng loạt rền vang vô cùng dữ dội. Từng tia sét to bằng bắp chân người xé rách tầng mây, lượn lờ giữa không trung như những con lôi xà đang trong cơn đói.
Theo từng đạo ấn chú của Tiêu Lệ, những con lôi xà này bắt đầu thôn phệ lẫn nhau khiến hình thể của chúng ngày càng trở nên lớn hơn, cũng ngày càng trở nên cuồng bạo hơn...
_ Hà... không ngờ lại mệt tới vậy!
Phía bên dưới, Tiêu Lệ mồ hôi nhễ nhại, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm bầu trời. Hai tay hắn vẫn theo quán tính lặp đi lặp lại những ấn chú kỳ lạ kia, không chút ngừng nghỉ.
Điều khiển lôi vân là một chuyện cực kỳ không dễ dàng. Mặc dù có Lôi Vũ Đế Quyết và Độ Kiếp Lôi hỗ trợ, Tiêu Lệ gần như phải vắt kiệt tinh thần và linh hồn lực mới có thể miễn cưỡng thực hiện.
Từ trước tới nay, Tiêu Lệ sử dụng đấu kỹ toàn bộ đều dựa vào hệ thống. Ngoại trừ chú ý thời gian đóng băng hoặc là tích súc của một vài cao giai đấu kỹ, còn lại Tiêu Lệ hầu như đều có thể tùy ý thu phát, miễn là hắn còn đủ đấu khí. Đây chỉ mới là lần đầu tiên Tiêu Lệ thử tự mình sử dụng một đấu kỹ chân chính.
Mọi chuyện bắt đầu từ thời điểm Tiêu Lệ thu được Độ Kiếp Lôi, đồng thời Lôi Vũ Đế Quyết đạt 50% độ thành thạo giúp hắn thu được bí thuật thứ nhất trong đó – Dẫn Lôi Thuật.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-luan-hoi/2877226/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.