Tiến vào tầng hầm, nhiệt độ chung quanh bất chợt giảm xuống, lãnh ý mờ mịt lượn lờ xung quanh ba người Tiêu Lệ.
Cẩn thận quan sát chung quanh, Tiêu Lệ có chút ngạc nhiên khi phát hiện đây là không gian bên trong một khe nứt tự nhiên. Ở vết nứt trên trần và tường xung quanh, tuyết trắng đã đóng băng.
Phía trên đầu bọn họ, từng cây thủy nhũ kết tinh sắc nhọn trông tựa như những thanh kiếm treo ngược. Nhàn nhạt hơi lạnh phát ra phiêu phù trên mặt đất tựa hồ như những đám mây không thể tan loãng. Cũng không biết Hải Ba Đông tốn bao nhiêu công sức mới có thể có được kiến trúc này.
_ Muốn làm gì thì làm nhanh lên, ta không quá thích hoàn cảnh nơi này.
Khẽ cau mày, Tiêu Viêm tùy ý kéo một chiếc ghế ngồi xuống, khuông mặt hiện lên vẻ khó chịu nói. Hắn là Hỏa hệ Đấu Giả, tất nhiên là không thoải mái khi ở trong hoàn cảnh lạnh giá thế này.
_ Haha... được rồi!
Cười cười gật đầu, Hải Ba Đông đem Phá Ách Đan trong nạp giới lấy ra, đặt trong lòng bàn tay cẩn thận nhìn ngắm. Sau đó, hắn bất chợt khẽ dẫm chân một cái, thân hình bay nhanh lên cao.
Giữa không trung, hàn khí đột nhiên ngưng tụ tạo thành một cái ngai vàng băng giá. Hải Ba Đông lập tức ngồi xếp bằng trên đó, bỏ Phá Ách Đan vào miệng rồi nhanh chóng nuốt xuống.
Nhiệt độ trong hầm lạnh như băng, không khí trở nên yên lặng sau khi Hải Ba Đông tiến vào trạng thái tu luyện. Còn Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-luan-hoi/2877181/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.