Chương trước
Chương sau
Thời gian như ngưng đọng lại trong khoảnh khắc Tiêu Lệ chém ra một kiếm đó. Ngay cả hai vị cường giả cấp Đấu Hoàng trên bầu trời cũng tạm thời dừng lại chăm chú đánh giá gã Đấu Vương trẻ tuổi này.

Tử Tinh Dực Sư Vương đã tự mình trải nghiệm qua Thất Kiếm Hợp Nhất - Thương Sinh Tịch Diệt. Có điều đó là đấu kỹ mà Tiêu Lệ miễn cưỡng sử dụng, lại bị ngăn chặn giữa chừng không thể bộc phát hết toàn bộ uy lực.

Càn Khôn Tịch Diệt về mặt dù yếu hơn Thương Sinh Tịch Diệt thế nhưng đấu kỹ này Tiêu Lệ đã hoàn toàn nắm giữ nó, thi triển lưu loát như nước chảy mây trôi, chỉ riêng uy thế hiển lộ đã đủ khiến bất cứ kẻ nào dưới cấp Đấu Hoàng đều phải run rẩy.

Cộng thêm, trạng thái của hiện tại của Tiêu Lệ sau khi sử dụng đan dược mạnh hơn lúc trước ít nhất 20 lần. Một kiếm này chém ra, dù là Đấu Hoàng cấp bậc như Vân Vận và Tử Tinh Dực Sư Vương cũng cảm nhận được nguy hiểm.

Chiến đấu giữa Ma Vân Báo và Huyền Thiên Tâm Ma Phong cũng đã dừng lại. Nói đúng hơn là, Ma Vân Báo đã sợ tới mức không còn dũng khí chiến đấu.

Một chiêu đoạt mệnh Cuồng Sát Bạo Hùng, dù là Tử Tinh Dực Sư Vương cũng không làm được.

Trong đầu Ma Vân Báohiện giờ chỉ có duy nhất một ý niệm – chạy trốn – phải rời khỏi nơi nguy hiểm này càng sớm càng tốt.

Chẳng qua, hai ánh mắt như có như không đang khóa chặt lấy nó khiến Ma Vân Báo ngay cả dũng khí chạy trốn cũng mất sạch, chỉ có thể nằm rũ rượi trên mặt đất lặng lẽ run rẩy.

Một ánh mắt là đến tử Tử Tinh Dực Sư Vương trên bầu trời. Ánh mắt còn lại chính là của… Tiêu Lệ.

Tịch Tà Trảm Ma Kiếm trong tay Tiêu Lệ lại bắt đầu chuyển động. Tịch Tà Yêu Lôi đang vui vẻ thưởng thức "bữa tiệc" sát khí còn sót lại trên xác chết của Cuồng Sát Bạo Hùng cũng miễn cưỡng bỏ dở miếng mồi ngon để quay trở lại trên thân kiếm.

Không một ai hay biết, vài tia sát khí cực kỳ tinh thuần không một chút dấu hiệu lặng lẽ thoát ra khỏi đám sát khí đang dần dần trở nên mờ nhạt ấy, không chút trở ngại âm thầm dung nhập vào linh hồn của Tiêu Lệ.

Cũng trong khoảnh khắc đó, tại một nơi xa xôi trong vũ trụ hư không mờ mịt. Một bóng người như là được tạo nên từ hắc ám thuần túy nhất khẽ nở nụ cười…

……..

Trở lại với cuộc chiến, ngay lúc Tiêu Lệ vừa giơ lên Tịch Tà Trảm Ma Kiếm, Ma Vân Báo không chút do dự lập tức quay đầu bỏ chạy.

Bất quá nó dù chạy rất nhanh, nhưng vẫn có một sinh vật khác còn ra tay nhanh hơn.

Huyền Thiên Tâm Ma Phong mặc dù tốc độ thua kém Ma Vân Báo. Thế nhưng hiện tại, Ma Vân Báo đã hoàn toàn lâm vào trạng thái sợ hãi.

Mà trạng thái đó chính là điều kiện hoàn hảo nhất để Tâm Ma Huyễn Thuật của Huyền Thiên Tâm Ma Phong phát huy đến mức cực hạn.

Ma Vân Báo đang bỏ chạy tốc độ cao bỗng chợt ngừng lại, giống như có hàng trăm cây kim vô hình ghim chặt nó không trung.

_ Grư… grao…

Nỗi sợ hãi của nó bắt đầu bị khuếch đại lên hàng trăm hàng ngàn lần khiến Ma Vân Báo kêu gào sợ hãi, giống như tiếng than khóc của những linh hồn bị đày đọa trong u minh địa ngục. Đôi mắt nó cũng dần dần trở nên mờ đục không một chút sức sống.

Huyền Thiên Tâm Ma Phong bị Ma Vân Báo ức hiếp từ nãy đến giờ sớm đã không nhịn được. Hiện tại đã có cơ hội, nó lập tức ra tay không chút lưu tình, hoàn toàn hủy đi linh trí của Ma Vân Báo.

_ Sasa, ngươi thật là…

Vốn là Tiêu Lệ còn đang đắn đo có nên giữ lại một mạng của Ma Vân Báo hay không. Dù sao một còn ngũ giai ma thú cũng là trợ giúp không tồi.

Có thể hiện tại, linh hồn của Ma Vân Báo đã gần như bị hủy, giữ lại cũng không còn chút tác dụng. Tiêu Lệ không chút đắn đo liền vung ra một chiêu Đồ Ma Kiếm, giúp con Ma Vân Báo tội nghiệp hoàn toàn giải thoát khỏi đau đớn thống khổ như bị xé nát linh hồn.

Ting, chúc mừng ngài tiêu diệt Ma Vân Báo lv55 nhận được 50 triệu exp.

Ting, chúc mừng ngài hoàn thành nhiệm vụ Ma Vân Báo thu được Tàng Bảo Đồ, 100 triệu exp, 100 vạn đơn trị.

Tàng Bảo Đồ - bản đồ đến một di tích thượng cổ.

Ting, chúc mừng ngài thăng cấp ngũ tinh Đấu Vương (20tr/300tr)

Ma Vân Báo đã hoàn toàn mất đi năng lực chiến đấu nên kinh nghiệm thu được khá thấp, cộng thêm nhiệm vụ mới vừa đủ lên cấp ngũ tinh. Chẳng qua chút exp này Tiêu Lệ cũng không quá quan tâm. Mục tiêu của hắn chính là vị bá chủ đang lơ lửng trên bầu trời kia.

_ Tử Tinh Dực Sư Vương… đến lượt ngươi rồi!

Tiêu Lệ lợi dụng dược lực vẫn còn chưa trôi qua, huy động Phong Lôi Thiên Vũ bay lên bầu trời đứng sóng vai với Vân Vận.

_ Nhân loại, các ngươi đang chọc giận ta!

Tử Tinh Dực Sư Vương gầm lên. Thế nhưng đối với hai người Tiêu Lệ, Vân Vận thì chẳng có bao nhiêu uy hiếp.

_ Lời vô nghĩa cũng không cần nói nhiều, chiến một trận đi!

Tiêu Lệ nào dễ trúng kế câu giờ của Tử Tinh Dực Sư Vương, khẽ nháy mắt ra hiệu với Vân Vận rồi cùng nàng chia ra trái phải công kích nó.

_ Lưu Vân Toàn Phong Kiếm!

_ Càn Khôn Tịch Diệt!

Hai âm thanh đồng loạt vang lên. Vân Vận và Tiêu Lệ giống như phong lôi chi thần từ hai phía công kích Tử Tinh Dực Sư Vương.

_ Graàoooo….

Tử Tinh Dưc Sư Vương cũng không phải đèn cạn dầu. Nó gầm lên một tiếng, ngọn lửa màu tím lập tức toát ra từ cơ thể, bao phủ toàn bộ một góc trời.

Oong oong!!!

Phong lôi va chạm vào nhau tạo nên từng tiếng bạo tạc khủng khiếp. Toàn bộ những ngọn núi phụ cận đều bị san phẳng thành bình địa. Những ma thú xa xa xem cuộc chiến đều rối rít bỏ chạy như chim vỡ tổ. Khung cảnh trở nên vô cùng hỗn loạn.

_ Vân Vận, bảo hộ ta một lúc!

Cảm nhận được dược lực đang không ngừng trôi qua, Tiêu Lệ không dám tiếp tục giằng co với Tử Tinh Dực Sư Vương nữa.

Khẽ gọi Vân Vận một tiếng, Tiêu Lệ lập tức lùi về phía sau nàng, tay cầm ngang Tịch Tà Trảm Ma Kiếm, chuẩn bị sử dụng đấu kỹ mạnh nhất của hắn...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.