Cuồng Bạo Đan, Phong Hành Đan, Kim Cương Đan, Lôi Nộ Đan,… Tiêu Lệ cũng không quan tâm là loại nào, hễ là có thể lập tức gia tăng thực lực đều bị hắn cho vào miệng. Dược lực mãnh liệt như kinh đào hải lãng nhanh chóng lan tỏa khắp kinh mạch hắn. 
Theo dược lực nhanh chóng hấp thu vào cơ thể, khí tức của Tiêu Lệ cũng không ngừng tăng lên, chẳng mấy chốc đã tiếp cận so với Cuồng Sát Bạo Hùng, mà còn chưa có dấu hiệu dừng lại. 
Từ trước tới nay phần lớn đối thủ của Tiêu Lệ đều là những kẻ có thực lực tương đương hoặc thấp hơn hắn. Dù là lúc ở Bắc bộ Ma Thú Sơn Mạch gặp phải ma thú mạnh hơn hắn cũng dễ dàng đào tẩu. 
Bất quá lần này, Tiêu Lệ không thể bỏ chạy. Vậy nên hắn chỉ có thể liều mạng. 
Lần đầu tiên “cắn thuốc” trong trận chiến, cảm giác của Tiêu Lệ hiện tại chính là… không quen… cực kỳ xa lạ với sức mạnh của chính mình… 
Lại giống như là trí não của bản thân đang phải điều khiển một cơ thể khác. Mặc dù cơ thể này vô cùng mạnh mẽ nhưng hắn lại không thể tùy tâm khống chế, chẳng khác nào trẻ con cầm trong tay khẩu đại bác mà không thể dùng… 
Bởi vì nguyên nhân hệ thống, sau khi Tiêu Lệ tăng cấp, hắn lập tức auto thích nghi với thực lực mới, chẳng phải mất thời gian làm quen. Thế nên lần này, khi không có hỗ trợ của hệ thống, Tiêu Lệ trở nên cực kỳ chật vật. Phải khó khăn lắm, hắn mới miễn cưỡng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-luan-hoi/2877125/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.