Cuồng Bạo Đan, Phong Hành Đan, Kim Cương Đan, Lôi Nộ Đan,… Tiêu Lệ cũng không quan tâm là loại nào, hễ là có thể lập tức gia tăng thực lực đều bị hắn cho vào miệng. Dược lực mãnh liệt như kinh đào hải lãng nhanh chóng lan tỏa khắp kinh mạch hắn.
Theo dược lực nhanh chóng hấp thu vào cơ thể, khí tức của Tiêu Lệ cũng không ngừng tăng lên, chẳng mấy chốc đã tiếp cận so với Cuồng Sát Bạo Hùng, mà còn chưa có dấu hiệu dừng lại.
Từ trước tới nay phần lớn đối thủ của Tiêu Lệ đều là những kẻ có thực lực tương đương hoặc thấp hơn hắn. Dù là lúc ở Bắc bộ Ma Thú Sơn Mạch gặp phải ma thú mạnh hơn hắn cũng dễ dàng đào tẩu.
Bất quá lần này, Tiêu Lệ không thể bỏ chạy. Vậy nên hắn chỉ có thể liều mạng.
Lần đầu tiên “cắn thuốc” trong trận chiến, cảm giác của Tiêu Lệ hiện tại chính là… không quen… cực kỳ xa lạ với sức mạnh của chính mình…
Lại giống như là trí não của bản thân đang phải điều khiển một cơ thể khác. Mặc dù cơ thể này vô cùng mạnh mẽ nhưng hắn lại không thể tùy tâm khống chế, chẳng khác nào trẻ con cầm trong tay khẩu đại bác mà không thể dùng…
Bởi vì nguyên nhân hệ thống, sau khi Tiêu Lệ tăng cấp, hắn lập tức auto thích nghi với thực lực mới, chẳng phải mất thời gian làm quen. Thế nên lần này, khi không có hỗ trợ của hệ thống, Tiêu Lệ trở nên cực kỳ chật vật. Phải khó khăn lắm, hắn mới miễn cưỡng điều khiển được sức mạnh này.
Gian nan chống đỡ đòn công kích của Cuồng Sát Bạo Hùng, Tiêu Lệ trong lòng âm thầm cảm thán.
Tiêu Viêm chỉ là một người Địa Cầu bình thường, vậy mà đến thế giới này hắn như cá gặp nước. Tốc độ tu luyện nhanh như chớp còn không nói, tu vi Đấu Sư đã khống chế được thực lực Đấu Hoàng của Dược Lão.
Chính bản thân hắn đường đường là ứng viên sát thần luân hồi chuyển thế, thực sự không có hệ thống thì Tiêu Lệ hắn chẳng khác gì người bình thường.
Haizzz… thở dài một hơi vứt mấy suy nghĩ bi quan ra khỏi đầu, Tiêu Lệ lập tức tập trung đối phó với Cuồng Sát Bạo Hùng đồng thời cố gắng quen thuộc thực lực hiện tại của mình.
Dù sao thế giới này vốn là không công bằng. Lịch sử chỉ khắc tên của người chiến thắng. Kẻ thất bại dù có tài hoa xuất chúng thế nào rốt cuộc chỉ là đá lót đường tô điểm cho vinh quang của kẻ thắng mà thôi.
Bản thân của Tiêu Lệ cũng không hề nhận ra một điều. Theo hắn ngày càng dung hợp tinh huyết của Lôi Đế, thể chất và ngộ tính của hắn đang âm thầm tăng lên, chỉ chờ một cơ hội thích hợp để bùng phát.
Bây giờ cũng có thể xem là một cơ hội, trải qua thời gian khốn đốn ngắn ngủi lúc đầu, Tiêu Lệ đã nhanh chóng thích nghi với thực lực mới của mình.
Mặc dù tu vi Tiêu Lệ vẫn là tam tinh Đấu Vương thế nhưng mọi chỉ số thuộc tính đều đã tăng lên mười mấy lần, so với Cuồng Sát Bạo Hùng trước mặt thậm chí còn nhỉnh hơn một chút.
Thế cuộc xoay vần, Tiêu Lệ ỷ vào thực lực mạnh mẽ trực tiếp cứng đối cứng, cộng thêm Tịch Tà Yêu Lôi giúp hắn loại bỏ sát khí, Cuồng Sát Bạo Hùng nhanh chóng rơi vào tình thế nguy hiểm.
_ Nhân loại chết tiệt… là ngươi ép ta.
Một tiếng gấu gầm cuồng bạo vang lên, khí tức của Cuồng Sát Bạo Hùng lại lần nữa gia tăng không ít khiến Tiêu Lệ cực kỳ bất ngờ.
Không phải hắn bất ngờ chuyện Cuồng Sát Bạo Hùng có thể trọng điệp hai lần Cuồng Bạo. Cái làm Tiêu Lệ bất ngờ chính là nó cũng có thể nói.
Tiêu Lệ lịch lãm trong ma thú Sơn Mạch đã gặp không ít ngũ giai ma thú. Thế nhưng, toàn bộ bọn chúng mặc dù linh trí rất cao đều không thể mở miệng nói chuyện, ngay cả Huyền Thiên Tâm Ma Phong của hắn cũng không ngoại lệ.
Không ngờ con gấu tứ chi phát triển này lại có thể nói. Tiêu Lệ còn tưởng là chỉ có lục giai ma thú như Tử Tinh Dực Sư Vương mới có thể nói tiếng người nữa chứ.
Có điều bất ngờ quy bất ngờ, Tiêu Lệ cũng không e ngại. Thực lực tăng lên khiến cho Tiêu Lệ tấn công cực kỳ thoải mái. Sau khi dùng một chiêu Âm Dương Long Trảo Thủ đánh nó văng xa mấy trăm mét, Tiêu Lệ quyết định dùng đòn kết liễu.
Thất kiếm hợp nhất sử dụng quá miễn cưỡng, dù thực lực đã tăng lên thì vẫn tốn thời gian tích tụ quá dài, còn không bằng sử dụng ngũ kiếm.
Cuồng phong bắt đầu nổi lên xung quanh Tiêu Lệ, mất đất dưới chân hắn nứt ra từng khẽ hở to bằng cánh tay người, không gian cũng bắt đầu rung lên nhè nhẹ rồi thỉnh thoảng từng mảnh nhỏ không gian vỡ vụn ra tạo thành những lỗ hổng đen ngòm to cỡ nắm đấm.
Tịch Tà Trảm Ma Kiếm trong tay Tiêu Lệ bắt đầu sáng lên một màu trắng chết chóc. Sau đó, ánh sáng trắng bị bao phủ bởi một màu đen cuồng bạo.
Tròng mắt Tiêu Lệ ngưng tụ lại, sâu thẳm như nước hồ thu. Từ trong đôi mắt hắn, hai đóa vô sắc liên hoa lặng lẽ nở rộ, Vô Tướng Tâm Nhãn cực hạn mở ra khóa chặt lấy Cuồng Sát Bạo Hùng.
Khí thế tăng cao đến đỉnh điểm mơ hồ ảnh hưởng đến chiến đấu trên bầu trời khiến Vân Vận và Tử Tinh Dực Sư Vương đều tạm thời ngừng lại. Tiêu Lệ hét to một tiếng, tay phải vung lên Tịch Tà Trảm Ma Kiếm chém thẳng về phía Cuồng Sát Bạo Hùng.
_ Trảm Phong – Diệt Địa – Phá Thiên – Tru Tà – Đồ Ma!
_ Tịch Tà Cửu Cực Kiếm - Ngũ Kiếm Hợp Nhất – Càn Khôn Tịch Diệt!
Theo âm thanh nghiêm nghị vang lên giữa đất trời, một tia sáng trắng gợn lên một chút màu đen lấy một tốc độ bất khả tư nghị chiếu thẳng về phía thân thể to lớn của Cuồng Sát Bạo Hùng.
Coong!
Nương theo một tiếng va chạm chói tai, phòng ngự tưởng chừng rất kiên cố của Cuồng Sát Bạo Hùng trước tia sáng này lại trở nên mỏng manh như tờ giấy, dễ dàng liền bị xuyên thủng.
Một dòng máu đỏ tươi kèm theo chút chất dịch màu trắng xám văng tung tóe ra khỏi đầu của Cuồng Sát Bạo Hùng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]