“Nghĩ tới nghĩ lui vẫn không hiểu, rốt cuộc là tại sao vậy?”
Hứa Phồn Tinh lại một lần nữa hỏi hắn.
Nhận được tin nhắn này khi Kỷ Trì đang chờ Hạ An Viễn thử bộ lễ phục cưới thứ hai. Hắn nhìn màn hình điện thoại, trong lòng hiểu rõ cậu đang hỏi gì. Trước khi đi thử đồ, Hạ An Viễn cũng từng cảm khái hỏi hắn câu hỏi tương tự.
Tại sao lại là em, anh Trì? Trên thế giới này có rất nhiều người tốt hơn em, tại sao lại chọn em? Tại sao lại yêu Hạ An Viễn? Thật lòng mà nói, Kỷ Trì cũng không rõ.
Có lẽ tình yêu vốn dĩ là một thứ rất huyền diệu. Nếu bắt người ta phải giải thích rõ ràng lý do tại sao – nếu có thể giải thích rõ ràng, e rằng đó không phải là tình yêu nữa.
Hắn nghĩ, có lẽ tất cả đều là do số phận, là định mệnh an bài.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên gặp Hạ An Viễn, bánh răng vận mệnh đã lặng lẽ ăn khớp ở một nơi nào đó không ai hay biết, bắt đầu xoay chuyển chậm rãi, và câu chuyện cũng bắt đầu từ đó.
Ban đầu, Kỷ Trì chú ý đến Hạ An Viễn, thực ra là vì vẻ lạc lõng của anh trong thế giới này.
Những năm gần đây, ở Bắc Kinh không có nhiều gia tộc mới nổi, nhà họ Tịch sau khi liên hôn với nhà họ Hàn được coi là một. Vừa mới đứng vững gót chân, họ đã vội vàng muốn kết thân với những gia tộc lâu đời như nhà họ Kỷ.
Với thân phận của cha mẹ Kỷ Trì, đích thân đến dự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-loi-cu/5033337/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.