Ăn trưa xong, mưa tạnh. Có lẽ vì mây vẫn dày đặc nên ánh mặt trời không xuyên qua được, nhưng nhiệt độ tăng lên nhanh chóng, khiến người ta cảm thấy ngột ngạt khó chịu, như bị một tấm chăn bông dày trùm kín từ đầu đến chân, mồ hôi túa ra. Hạ An Viễn chưa bao giờ trải qua mùa hè nào như thế này.
Kỷ Trì không quay về khách sạn, ngay trên xe đã thay quần áo rồi đi thẳng đến địa điểm hội nghị.
Có người được cử riêng đưa Hạ An Viễn về khách sạn. Phòng của anh ở tầng cao nhất, là phòng hạng sang, được trang trí xa hoa đến mức Hạ An Viễn không thể tưởng tượng nổi. Anh kéo hành lý vào phòng ngủ chính, tắm rửa sạch sẽ, ra đến phòng khách mới phát hiện trên bàn trà có một hộp quà được gói ghém tinh xảo.
Hạ An Viễn cầm lên nhìn, bật cười. Vị Trương tổng này đúng là nhân tài, hành động cũng nhanh thật. Chỉ vì anh uống vài ngụm trà đó, hắn ta liền lập tức sai người lén mua rồi đưa đến phòng Kỷ Trì.
Rõ ràng là biết anh đi cùng Kỷ Trì.
Nghĩ vậy, Hạ An Viễn cảm thấy hành động của mình lúc nãy có phần “giấu đầu lòi đuôi”. Cũng may da mặt anh dày, nếu không, người khác mà nhận ra chắc đã xấu hổ đến mức chui xuống đất.
Anh lại nghĩ, người ở Dung Thành cũng thật bao dung. Những người anh từng quen biết ở huyện Lâm, không ai không biến sắc khi nhắc đến chuyện “đồng tính”, nào là khinh miệt, nào là xa lánh, nào là nguyền rủa, nói gì đến chuyện cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-loi-cu-van-thuong-phi-ngu/5022059/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.