“Thật sự không đi à?” Lý Gia Tề chống hai tay lên bàn học, ngón tay nghịch ngợm cục tẩy của Hạ An Viễn. “Ôi chao, ăn chơi ngủ nghỉ bố tôi bao hết, xe đưa đón tận nơi, đảm bảo cậu như ở nhà, khu nghỉ dưỡng đó vui lắm, tôi đã đi rồi,” hắn ta nháy mắt với anh, “toàn mỹ nữ.”
Hạ An Viễn kiểm tra bài tập, cho vào cặp sách, lại cầm lấy cục tẩy mỏng manh bị Lý Gia Tề vần vò đến tróc cả vỏ, cất gọn hộp bút, cũng nhét vào cặp.
“Thật sự không đi à?” Lý Gia Tề giữ tay anh lại. “Tịch Viễn, cậu đừng lúc nào cũng thế, nhiều bạn học đi lắm, cho mọi người cơ hội làm quen chứ, cậu không thể cả đời không kết bạn được.”
Hạ An Viễn buộc phải dừng lại, anh ngẩng đầu, nhìn Lý Gia Tề qua cặp kính. Nếu là người khác, thật khó mà cưỡng lại được vẻ nũng nịu như chú thỏ trắng ngây thơ của Lý Gia Tề. “Thật sự không đi. Cậu biết đấy, kỳ nghỉ tôi đã kín lịch làm thêm rồi.”
Lý Gia Tề do dự hồi lâu, vẫn cố gắng thuyết phục: “Nghỉ hai ngày thôi mà, cậu xin nghỉ phép đi, tôi bù tiền lương cho cậu.” Nói rồi hắn ta ghé sát tai Hạ An Viễn, hạ giọng: “Giới thiệu đối tượng cho cậu đấy, có một nữ sinh lớp 3 để ý cậu, nhờ tôi làm mối, tôi đã đồng ý rồi, cậu đừng để tôi mất mặt. Cơ hội hiếm có này, nắm chắc nhé anh bạn.”
Hắn ta thẳng người dậy, vừa nheo mắt cười gian xảo, vừa xoa xoa tay Hạ An Viễn: “Thế nào, cân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-loi-cu-van-thuong-phi-ngu/5022034/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.