🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

May mắn là cuối cùng cả hai cũng không bị phạt đếm gạch. Chiều hôm đó, Trần Quân xin nghỉ, ba ngày liền không đến trường, hình phạt của hai người cũng tự động bị huỷ bỏ.

Cũng từ ngày hôm đó, dù Hạ An Viễn không chủ động đi theo Kỷ Trì, nhưng hắn cũng luôn âm thầm bảo vệ anh.

Nghĩ đến đây, Hạ An Viễn không khỏi mỉm cười, trong nụ cười lại thoáng nét buồn man mác.

Anh chậm rãi ăn cơm.

Hầu Quân và Lưu Kim Quý hôm nay lắp đặt giàn giáo ở tòa nhà khác, còn anh phụ trách công việc hoàn thiện ở tòa nhà này. Để kịp tiến độ, anh không đến nhà ăn, mà ngồi một mình trong sảnh tầng một chưa hoàn công, xung quanh là những bức tường bê tông xám xịt, lặng lẽ ăn cơm.

Ban đầu chỉ muốn suy nghĩ về chuyện của Tịch Thành, nhưng rồi cái tên Kỷ Trì lại cứ quanh quẩn trong đầu.

Hối hận sao? Tiếc nuối sao? Đau khổ sao?

Hạ An Viễn tự hỏi.

Bên tai anh như vẫn còn văng vẳng câu nói của Kỷ Trì: “Hận, còn dai dẳng hơn cả yêu.” Hoá ra, bao nhiêu năm qua, anh cứ ngỡ hai người đã quên nhau từ lâu, nhưng Kỷ Trì vẫn luôn hận anh.

Nếu được quay lại thì sao?

Nếu trên đời này thực sự có xuyên không và trọng sinh, nếu quay về thời điểm đó, lựa chọn duy nhất anh có thể làm có lẽ là dốc hết sức mình, rời xa Bắc Kinh, rời xa Kỷ Trì.

Chỉ cần họ chưa từng gặp nhau, trong lòng Kỷ Trì sẽ không có hận thù.

Hắn là hiện thân của sự hoàn hảo, là

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-loi-cu-van-thuong-phi-ngu/5022024/chuong-26.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trò Chơi Lối Cũ - Vân Thượng Phi Ngư
Chương 26: Sao công trường lại có bướm?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.