Trên đường chạy về lớp sau giờ thể dục giữa giờ, quả nhiên Hạ An Viễn lại bị đám nhóc trung học cơ sở chặn đường.
Cậu gần như chẳng buồn bực, đứng yên tại chỗ, chờ đợi màn gây khó dễ tiếp theo của chúng.
Thực ra Hạ An Viễn không hề căng thẳng, dù sao đây cũng là trong trường, lại đang giữa ban ngày ban mặt, cho dù chúng từng đứa một đều là cậu ấm cô chiêu, cũng không đến mức ở nơi này, vào lúc này mà dám động tay động chân với cậu.
Đỉnh điểm cũng chỉ là vài câu nói khó nghe, xô đẩy vài cái, cậu coi như không có chuyện gì xảy ra là được.
Nhưng hôm nay chúng lại im lặng một cách khác thường, dường như chỉ phụ trách chặn cậu ở góc này, chờ đợi điều gì đó.
Không lâu sau, Tịch Thành vênh váo nghênh ngang bước đến, miệng ngậm điếu thuốc. Vừa nhìn thấy bộ đồng phục rộng thùng thình của Hạ An Viễn, gã liền cười phá lên: “Này, bao giờ mày mới đổi bộ đồ khác vậy? Ăn trộm ở đâu ra thế này, rộng hơn hai size rồi đấy?”
Hạ An Viễn vừa thấy Tịch Thành hôm nay đích thân đến thì biết ngay là không ổn, tiết sau là tiết của Trần Quân – giáo viên chủ nhiệm, nếu cậu dám đi học muộn, chắc chắn cả buổi sáng sẽ phải đứng ngoài hành lang. Cậu nhìn về phía tòa nhà học, đa số học sinh đã về lớp, trên sân chỉ còn lác đác vài nữ sinh chậm chạp.
“Đang nói chuyện với mày đấy, nhìn đi đâu vậy.” Tịch Thành bực bội “chậc” một tiếng, “Có phải dạy mãi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-loi-cu-van-thuong-phi-ngu/5022023/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.