Lớp học vẫn ồn ào, tiếng tổ trưởng giục nộp bài tập xen lẫn tiếng nũng nịu xin tổ trưởng cho thêm thời gian, xen lẫn vô số tiếng thì thầm to nhỏ và tiếng cười nói rôm rả, nhưng Hạ An Viễn nhìn chằm chằm vào người trước mặt, lại cảm thấy thế giới thật yên tĩnh, yên tĩnh đến mức anh thậm chí có thể nghe thấy tiếng thở đều đều của Kỷ Trì và tiếng tim mình đập loạn xạ.
Một lúc sau, anh mới hoàn hồn, vội vàng dọn dẹp đồ đạc trên bàn, cúi đầu không dám nhìn hắn nữa: “Bạn học, tôi đổi chỗ với cậu nhé, chỗ của tôi ánh sáng tốt hơn.”
“Không cần.” Kỷ Trì liếc nhìn anh một cái, rồi ngồi xuống, lấy đồ trong cặp sách ra.
Sách giáo khoa đã được phát một lượt, mấy bạn học mới chuyển đến như bọn họ vẫn chưa nhận được, phải đợi lớp trưởng phân phát sách cho mọi người xong mới đến lượt bọn họ. Vì vậy, ngoài đồ dùng học tập cơ bản và sách tham khảo, Kỷ Trì cũng không có gì để dọn dẹp.
Góc nhỏ của hai người bọn họ nhanh chóng chìm vào im lặng, lạc lõng giữa không khí ồn ào như chợ trời của lớp học.
Cuối cùng, Hạ An Viễn là người lên tiếng trước, anh vẫn cúi đầu, nhìn chằm chằm vào mũi mình: “Chào cậu, tôi tên là Tịch Viễn.”
Kỷ Trì im lặng hai giây mới đáp: “Tôi tên là Kỷ Trì.”
Hạ An Viễn tự cười, ở đây ai mà không biết Kỷ Trì chứ, anh gật đầu, nhỏ giọng nói: “Tôi biết.”
Kỷ Trì không nói gì nữa, lấy một quyển sách dày đặt lên bàn, ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-loi-cu-van-thuong-phi-ngu/5022010/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.