Edit: cơm trắng chan cà phê
Dưới trăng sáng, trước mộ.
Mu bàn tay của Thời Tung rung lên, nhận được lời cảnh báo từ sợi dây tơ hồng bắt buộc phải tuân theo cốt truyện ——
Ánh trăng lẳng lặng, mỏng manh, bao trùm lên bãi nghĩa trang một cảm giác lành lạnh.
Khương Uyển Nhi mờ mị nhìn, gương mặt buồn bã, ánh mắt thoáng hiện vẻ sợ hãi.
"Anh Lý, em, em..."
Cô giật mình hoảng hồn, đứng lên, lùi về sau hai bước.
Cậu hai Lý như âm hồn bất tán đuổi theo, hai tay giơ lên: "Uyển Nhi, theo anh đi. Được không? Đi theo anh đi! Xuống dưới đó với anh! Anh cô đơn lắm!!!"
Người yêu năm xưa biến thành ma quỷ muốn giết người, đồng tử Khương Uyển Nhi co rút lại, gương mặt tràn ngập sợ hãi, xoay người chạy về phía bờ sông.
Rời khỏi bãi nghĩa trang là được rồi?
Mình cần phải chạy thật nhanh sang bờ bên kia!
Không ngờ cô vừa chạy được vài bước thì lại gặp một người quen, trên người cũng bốc mùi hôi thối.
—— Đó là Vương Chí Ân, người chồng thứ hai của cô!
"Sao, sao cả anh cũng..."
Khương Uyển Nhi dừng chân, thiếu chút nữa ngã nhào, cả người phát run.
"Uyển Nhi. Anh đồng ý với anh ta. Em cùng anh xuống dưới âm phủ đi."
"Khi còn ở nhân gian, chúng ta gặp nhau không đúng thời điểm. Anh gặp được em đã quá muộn, khi đó em đã yêu cậu hai Lý."
"Nên Uyển Nhi à, cho anh thêm một cơ hội nữa, em xuống dưới đó trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-kich-ban-sat-nhan-cua-quoc-vuong/2818028/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.