Noãn Noãn hạ ly rượu xuống, nhìn hướng lên Ninh Nam, lại không hề quá kinh ngạc,“Thật đúng là trùng hợp quá.”
Ninh Nam cười cười, bước tới, ngồi xuống bên cạnh cô.
Tư thế rất tùy ý, cánh tay mở ra, đem cô cuộn vào trong phạm vi cơ thể mình.
Noãn Noãn không tự nhiên mà ngồi ngay ngắn lại, lãnh đạm nói: “Anh cũng tới tham dự tiệc rượu này sao? Tôi nhớ là, công ty này đâu có mời anh đâu?”
“A … … Không mời tôi, cho nên em mới đến sao? Nếu như em biết họ có mờitôi, lẽ nào em sẽ không đến nữa?” Ngữ khí của anh ta đong đầy sự khiêukhích.
“Anh đến hay không chẳng có quan hệ gì với tôi cả.” Côtiếp tục lãnh đạm nói, đứng dậy, chuẩn bị rời đi, song lại bị anh ta kéo lại, ngã xuống trên đùi anh ta.
“Anh làm gì thế! Đây là nơicông cộng!” Noãn Noãn nhìn quanh bốn phía, trên mặt ngượng đến mức đỏcả lên, phẫn nộ mà nhìn anh ta.
“Tôi có làm gì đâu, hay là, em hi vọng, tôi sẽ làm gì đó với em?” Tay anh ta dời đến phần eo cô, dùng lực ngầm giữ chặt cô lại, tay kia, cầm lên ly rượu của cô, nhẹ lắc một cái, đặt lên bên môi, thưởng thức.
“Mùi vị không tệ.” Anh ta tiến đến sát tai cô, “Có hương vị của em … …”
Đôi môi Noãn Noãn khẽ run, bị anh ta tiếp xúc gần như thế này làm cô cảmthấy buồn vô cùng, bất giác mà hô hấp cũng trở nên loạn xạ.
Phẫnnộ nhìn anh ta, đôi mắt anh ta băng lạnh như băng hàn, hoàn toàn khácbiệt với biểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-hao-mon-toi-ai-tan-nuong/531402/quyen-5-chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.