Cổ họng bị Ninh Nam siết chặt, đã sắp không thở được nữa rồi.
Noãn Noãn thấy rõ trong mắt anh ta lóe lên sát ý.
Cô cũng là người bị hại, song lại bị Ninh Nam hiểu lầm như thế này!
Lúc Tấn Tịch chạy đến nơi, hai người họ vẫn nguyên tư thế như vậy.
“Hai người đang làm gì thế?”
Nhìn thấy Noãn Noãn một thân thảm thương như vậy còn bị siết lấy cổ họng, anh ta vội vàng hét to một tiếng.
Tiếng hét này, lại làm cho Ninh Nam tỉnh táo lại không ít.
Anh ta là nghi ngờ cô, song lại không có chứng cứ, hơn nữa, cô cũng bịthương, Noãn Noãn, không giống như người đang diễn khổ nhục kế.
Là do quá lo lắng cho Ninh Manh, mới làm ra sự việc không có chút lý trínào như thế này, Ninh Nam có chút hối hận, buông cô ra, sau đó nhìn côrũ xuống sàn nhà.
Noãn Noãn cuối cùng cũng được giải thoát, thở hổn hển từng ngụm to, chưa ổn định được kinh sợ!
Song, từ phòng phẫu thuật bỗng có người đi ra.
“Người nhà của Ninh Manh, cần phải ký tên, bác sĩ Trần hiện giờ đang nỗ lực cố gắng hết sức, song bệnh nhân vốn đã mất quá nhiều máu, cho nên rất nguy hiểm, cần có chữ ký của người nhà bệnh nhân.”
Tiểu hộ lý đi rakia đem từng câu từng chữ bác sĩ Trần dặn dò truyền đạt đến cho Ninh Nam nghe, mặc dù giao tình của Trần Tiểu Dương và Ninh Nam rất tốt, song là thủ tục cần làm, vẫn là không thể thiếu được.
Chỉ là lời nói tàn nhẫn như vậy, làm Ninh Nam vốn dĩ luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-hao-mon-toi-ai-tan-nuong/531343/quyen-4-chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.