Ninh Manh đứng ở cửa, hoàn toàn không dám tin vào mắt mình nữa.
Ngón tay của Lam Mặc đang sờ mó trên cổ áo Noãn Noãn, mặt cũng đang cúi xuống gần cổ áo cô.
Mà Noãn Noãn do quay lưng lại, nên không thể nhìn thấy biểu tình của côta, chỉ là tư thế như vậy, nhìn ra lại giống như hai người họ đang vụngtrộm vậy.
“Các người lại dám … … “
Vốn dĩ là một Ninh Manh luôn vui vẻ cũng đã để lộ ra vẻ mặt nghiêm khắc.
“Noãn Noãn, cô có biết hay không, Nam Nam sẽ đau lòng lắm đấy, thật không ngờ cô lại là loại con gái như vậy!”
“Ninh Manh, không phải như cô nghĩ đâu, cô nghe tôi giải thích đã … “
Noãn Noãn có chút vô lực nói.
“Giải thích cái gì? Giải thích chuyện hai người đang vụng trộm sao? Giảithích, lẽ nào là cô bị anh ta cưỡng ép? Chúng tôi đều đang ngồi trongphòng khách kia, cô có thể gọi to lên cầu cứu cơ mà? Tại sao lại khôngcó, không phải là vì hai người rõ ràng là tình chàng ý thiếp sao!”
“Không phải như vậy đâu … Tôi là bị … “
Noãn Noãn nhỏ giọng nói, lại không thể nói là cô bởi vì những bức ảnh kia,cho nên cô mới không dám cầu cứu, nếu vậy thì đến nhảy xuống sông HoàngHà cũng không rửa sạch cho cô được.
“Không phải giải thích nữa,Nam Nam muốn trách, anh sẽ chịu trách nhiệm, sớm muộn gì chuyện củachúng ta cậu ấy cũng sẽ biết được, sau này chúng ta cũng không phải dấudấu giếm giếm nữa.”
Lam Mặc đột nhiên ôm lấy bờ vai Noãn Noãn, nói ra giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-hao-mon-toi-ai-tan-nuong/531327/quyen-4-chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.