“Chát”
một cái tát mạnh đánh vào trên mặt Lam Mặc. ~
Trên gương mặt trắng trẻo kia lập tức đỏ hồng lên, Lam Mặc không thể tinđược nhìn Noãn Noãn, cái tát đó, thật sự là rất hận lực.
“Em … Em là người con gái đầu tiên dám tát anh đấy!”
Lam Mặc bĩu bĩu môi, tự cười giễu cợt.
“Xóa những bức hình đó đi!”
Noãn Noãn tức giận.
“Hux … Xóa hết đi, những thứ hay ho như thế này, em cho là anh sẽ không coppy ra sao?”
“Anh!”
Noãn Noãn lại giơ tay lên, muốn cho anh ta một cái tát nữa, lại bị anh ta nắm lấy cổ tay.
“Vừa rồi đã bị em tát một cái, anh còn có thể để em thực hiện được tiếp sao! Tô Noãn Noãn, em đã thách thức đến giới hạn cuối cùng của anh rồi, cáitát này, em sẽ phải trả giá đấy!”
Anh ta nói đầy hận ý, đôi mắt hẹp dài mang theo ánh âm u, có chút đỏ thẫm, lực đạo trên tay cũng dần tăng lên.
Noãn Noãn bị lực đạo của anh ta là đông lại, cổ tay đau đến nỗi muốn rớt nước mắt, song một tiếng kêu cũng không có.
“Giỏi chịu đựng thật! Em nói xem, nếu bị Ninh Nam nhìn thấy những bức hìnhnày rồi, anh ta sẽ nghĩ thế nào, sẽ trừng phạt em thế nào đây.”
Khuôn mặt anh ta bức đến gần cô, đôi môi dừng lại trên má cô, lúc nói chuyện, hơi thở ấm áp phả ra trên mặt cô, giọng điệu lại vô cùng kinh dị.
“Anh muốn làm gì?”
Noãn Noãn sợ hãi, không dám nghĩ tới phản ứng của Ninh Nam khi nhìn thấynhững bức ảnh này, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-hao-mon-toi-ai-tan-nuong/531325/quyen-4-chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.