“Cô vừa rồi đã đi đâu? Sao cô lại thay y phục rồi?” Trong giọng điệu củaanh ta, lặp đi lặp lại sự lo lắng, song cũng có nộ ý nghiến răng nghiếnlợi.
Tô Noãn Noãn nhìn lên hai mắt anh ta, kiên định dùng khẩu hình trên miệng nói:
“Tôi muốn rời đi.”
Đôi mắt Ninh Nam quét qua, đẩy cô vào lại trong phòng, đem cửa đóng một cái rầm.
“Mệnh lệnh của hắn ta sao? Cô vừa mới ở cùng với hắn xong? Hai người sau khinhảy xong đã đi đâu? Cô có biết, cô là bạn gái của ai!”
Anh ta miết chặt lấy cằm cô, hơi hơi dùng lực, song cũng đủ để cô đau đến rớt nước mắt.
“Hai người đã làm gì cùng nhau? “
Anh ta từng bước gặn hỏi, hàn ý trong mắt tăng thêm.
Tô Noãn Noãn lắc đầu, lại bị anh ta càng miết chặt, ngón tay anh ta dườngnhư đã ăn sâu vào trong da thịt cô, làm cô đau đến muốn ngất.
Lúc này, điện thoại reo lên.
Ninh Nam cau mày, tay vẫn miết lấy cằm cô, một tay kia cầm di động lên, nhìn qua số gọi đến, trong mắt quét qua một tia sát ý, nhận cuộc gọi.
Điện thoại truyền đến tiếng nói lười nhác của Hàn Dật Thìn:
“Ninh đại tổng giám đốc, đang thẩm vấn Mạc Thất Thất của anh sao?”
“Hàn tổng, anh đúng là thừa thời gian thật, từ lúc nào lại thích quan tâm đến chuyện riêng của người khác thế!”
Ninh Nam khinh thị bác bỏ.
“Ah ~ không phải việc riêng của người khác, tôi cứ quên không nói với anh,Mạc Thất Thất mà bây giờ anh đang thẩm vấn, không phải là tên ban đầucủa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-hao-mon-toi-ai-tan-nuong/531251/quyen-2-chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.