Y phục rách rồi, cô không dám ra ngoài, chỉ còn sự bất lực và sợ hãi bám chặt lấy cô
Trong căn phòng tắm lạnh lẽo đó, chỉ nghe thấy tiếng nước chảy tí tách, yên tĩnh đến kì lạ.
Tô Noãn Noãn cuộn tròn, run lẩy bẩy.
Ngoài cửa, không hề nghe thất có tiếng người đi vào, mà cho dù là có, cái bộdạng luống cuống của cô lúc này xuất hiện trong toilet nam, chỉ sợ làngày mai sẽ trở thành tít lớn trên các báo trong thành phố này.
Hàn Dật Thìn đã đẩy cô rơi vào hoàn cảnh như thế này, là cốt để cô không thể chịu đựng được mà.
Tô Noãn Noãn cười khổ, nỗ lực để tim mình trấn tĩnh lại.
Thời gian, một phút lại một giây trôi qua, mỗi phút trôi qua trong lúc cô bất lực này đều là đau khổ.
Bỗng có tiếng bước chân hướng bên này đi tới, bước chân nhẹ nhàng.
Tô Noãn Noãn tim đập thình thịch, vểnh tai lên nghe ngóng âm thanh bênngoài, cho đến khi xác định được tiếng bước chân là dừng lại ở ngoài cửa phòng tắm của cô.
Cô nín thở lắng nghe động tĩnh bên ngoài, côkhông phát ra tiếng nói được, lại không dám cứ như thế này mà mở cửa cầu cứu, ai mà biết được, bên ngoài là đang như thế nào.
“Cốc cốc cốc cốc … “
tiếng gõ cửa lịch sự vang lên, tim cô gần như nhảy ra khỏi cổ họng.
Là ai đây?
“Y phục cô cần thay đây.”
Một giọng nam rất hay, như nhuộm thêm cả thời gian, làm người ta có cảmgiác như được đem đến từ một thế giới hư ảo cách biệt với nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-hao-mon-toi-ai-tan-nuong/531250/quyen-2-chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.