Tô Noãn Noãn không hề do dự, dùng khẩu hình nói ra hai chữ:
“ Tăng liều.”
Điều này đúng là nằm ngoài dự đoán của ba người kia, đặc biệt là Ninh Nam,anh vẫn cứ nghĩ là cô sẽ cự tuyệt vì sợ chịu tác dụng phụ.
Nhưngkhông ai biết là, cô cũng có toan tính của mình, nếu như mau chóng bìnhphục, ít nhất hôm đó có thể tìm được cơ hội nói chuyện với Hàn Dật Thìn, hỏi được tình hình của Hàn Cảnh Thìn.
“Một lát nữa tôi sẽ cho người mang thuốc tới.”
Trần Tiểu Dương lúc này không phản đối nữa, chỉ là tò mò nhìn Tô Noãn Noãn một cái, rồi thu dọn đồ đạc rời đi.
*** *** *** *** ***
Những ngày tiếp theo đó, bên cạnh việc dưỡng bệnh, là phải cùng Ninh Manh đi thử lễ phục.
Nhìn thấy bộ dạng Ninh Manh mỗi ngày đều vừa hi vọng vừa căng thẳng, Tô Noãn Noãn không đừng được nghĩ về hôn lễ của bản thân, cái hôn lễ vạn ngườimong đợi đó, còn chưa thành hiện thực, đã bị phá vỡ.
Đến đêmtrước lễ đính hôn, căn phòng lớn chuyên để mở tiệc tại Ninh gia, đã bắtđầu được Hôn Khánh công ty tổ chức chuyên nghiệp sắp xếp.
Mà Tô Noãn Noãn cũng được Ninh Nam kéo đi gặp vị được gọi là mẫu thân đó.
“Mẹ, đây là Thất Thất, là bạn đồng hành của con ngày mai.”
Ninh Nam dẫn Noãn Noãn đến trước mặt Hình Tuệ ( mẹ anh Ninh) giới thiệu.
Hình Tuệ lúc đó đang thúc giục người của Hôn Khánh công ty sắp xếp đồ đạc,nhìn thấy Ninh Nam dẫn Tô Noãn Noãn bước đến chào hỏi, chỉ hơi hơi gậtđầu, biểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-hao-mon-toi-ai-tan-nuong/531241/quyen-2-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.