“ Tối nay anh …? “ Dù cho trong tim biết rằng anh không có bản thânmình, cô vẫn muốn biết đáp án, anh từ bắt đầu từ hôm nay sẽ lưu lại bênngười con gái đó làm chồng cô ta sao?
“ Ân.” Hàn Dật Thìn gậtgật đầu, mặc dù lời của cô chưa nói hết, nhưng anh biết cô muốn hỏi điều gì. Anh thường rất dễ dàng biết được suy nghĩ của cô.
Anh đương nhiên cần tiếp tục, trò chơi này mới bắt đầu mà thôi, di chúc của Tô Trác Thiên còn chưa thực sự rơi vào tay anh.
“Vậy hai người …? “ Hạ Vi Điềm ấp úng, cô cảm thấy sự hèn nhát trong bản thân thật làm người khác chán ghét.
Hàn Dật Thìn hơi nở nụ cười, cười rất vừa ý, “ Anh sẽ không đụng vào cô ta, lại càng không thể để cô ta ở bên cạnh mình quá lâu.” Chỉ là khi nóinhững lời này, nhớ tới cánh môi của Tô Noãn Noãn, trong tim anh bỗng cóloại hưng phấn không kìm xuống được.
“ Vậy sao?” Hạ Vi Điềm giãn ra nụ cười xinh tươi, thái độ lúc xa lúc gần của người đàn ông này, làm cô càng lúc càng yêu đến điên cuồng.
Đêm khuya, ánh đèn nê-ông trong đô thị vẫn sáng lên nhấp nháy, dệt nên vẻ đẹp của đêm.
Tô Noãn Noãn một thân đau thương quá độ được Hàn Dật Thìn đưa về biệt thự tân hôn của bọn họ, cả đường cô đều im lặng.
Căn phòng mới to như thế, giường tân hôn hình trái tim màu đỏ đến nhức mắt, Tô Noãn Noãn bạc nhược ngồi trên giường, không rơi lệ, không nói, chỉcó ánh mắt đờ đẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-hao-mon-toi-ai-tan-nuong/266184/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.