Ngụy Hiên nhíu chặt mày, nghiêm túc mà nhìn chằm chằm vào Dung Âm.
Sau khi ý thức được cô cự nhiên thật sự là nghĩ như vậy, anh chớp chớp mắt, tóc trên trán vểnh lên, biểu thị tâm trạng cáu kỉnh của chủ nhân.
"Cô xem tôi thành cái gì rồi!"
Ngụy Hiên kéo tay của Dung Âm, tức giận mà đi loạn trong rừng cây, lá rơi dưới chân bị anh đạp đến vang lên tiếng rặc rặc: "Sói chúng tôi là chủng tộc si tình nhất trong tự nhiên, cả đời chỉ nhận định một tình nhân, chung thành vô cùng, thiên nga trắng cũng phải xếp sau chúng tôi đấy."
"Cô cho rằng tôi sẽ giống như những con mèo dâm đãng kia, thấy ai thì làm với người đó?"
Nói rồi, khuôn mặt trắng ngần của anh nổi lên ửng hồng không tự nhiên.
"Hơn nữa tôi mới có 17 tuổi, còn nhỏ, chưa tới lúc đó đâu."
Dung Âm nhìn thanh niên bên cạnh giống như là đao vậy tuấn tú sắc bén, khắp nơi lộ ra gợi cảm mê hoặc.
"...Anh chỉ có 17 tuổi?"
"Đúng vậy, lúc tôi chết chính là 17 tuổi, đến địa ngục thì thân thể không có biến đổi nữa."
Ngụy Hiên nói rồi nhìn người lùn bên cạnh: "Cô không phải cũng chỉ có 15 16 tuổi thôi sao?"
Dung Âm mặt không cảm xúc mà mở miệng: "Em trai à, chị đã 20 tuổi rồi."
Lúc cô 15 tuổi, thì đã ngừng dùng thuốc ức chế sinh trưởng rồi, nhưng cơ thể cô đã bị thuốc ngấm dần nhiều năm như vậy, cơ thể vẫn phát dục vô cùng chậm rãi.
Cho đến tận bây giờ, cơ thể cô vẫn dừng ở trạng thái 15
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-dia-nguc/1738444/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.