"Cô đợi ở đây bao lâu rồi?"
Ngụy Hiên đi tới phía sau Dung Âm, hai tay chống ở mép chỗ tựa lưng của băng ghế dài, cúi đầu nhìn cô.
Thì ra cô đang chơi dây.
Một vòng dây đầu đuôi nối liền nhau, lồng vào hai bàn tay, thông qua quấn quanh ngón tay để đan vào nhau, có thể tạo ra các loại các kiểu hình dạng. Loại trò chơi nhỏ này có thể hai người tương tác, cũng có thể lúc ở một mình tự mình chơi giải trí.
Ngụy Hiên đến địa ngục rất lâu rồi, khi không có nhiệm vụ của Kẻ thu gặt, anh đã học tập rất nhiều trí thức liên quan đến cuộc sống của người bình thường.
Rất nhiều thứ tuy rằng anh chưa có tự mình tiếp xúc qua, nhưng vẫn là biết được.
Nhưng mà thứ như loại chơi dây này không được tính trong phạm vi tri thức mà anh thừa nhận, sở dĩ anh biết được, là bởi vì tiểu ca áo đen cùng phòng với anh luôn chơi cái này trong hai ngày này.
Anh ta nói bình thường luôn ngồi trước máy tính gõ bụp bụp bàn phím, thời gian lâu rồi thì tay sẽ cứng, chơi dây là cách không tồi để hoạt động ngón tay.
Ngụy Hiên khẽ nheo mắt lại.
Sợi dây cô dùng để chơi dây, không phải chính là của tên đó dùng hay sao?
Ngay lúc này, anh nghe thấy giọng nói khẽ lạnh khẽ ngọt của Dung Âm.
"Ngụy Hiên, Hướng Dương và Bộ Lương đều mất rồi."
Sau khi phát hiện điện thoại của tiểu ca áo đen gọi không được, Dung Âm liền đi ký túc xá tìm anh.
Nam sinh đi ký túc xá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-dia-nguc/1738443/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.