“Bố em tạm thời giao em cho tôi.” Triệu Thủy Vô không ngờ cô lại có ngày chủ động liên lạc với Quý Chẩn.
“Bố nói với tôi rồi.” Cậu lại nghịch trộm điện thoại trong lớp, gần như lập tức trả lời.
Hàng xóm bên cạnh vẫn chưa có động tĩnh gì. Gần chạng vạng thì Quý Chẩn đến thăm. Triệu Thủy Vô thấy cậu khoác cái ba lô to đùng phía sau, biết tìm dép lê trước khi vào nhà, nên cô khá yên tâm.
“Cặp em đựng gì mà to thế, sách?” Cô vỗ vào balo, lại thấy mềm mềm.
“Mấy đồ dùng hằng ngày thôi.” Quý Chẩn trả lời, “Sách vứt hết ở trường rồi.”
“Em đừng bảo định chuyển vào nhà tôi đấy nhé?” Triệu Thủy Vô nhìn cậu lôi ra đồng phục mùa hè, đồ vệ sinh cá nhân, hộp đựng bút chì và sách bài tập, còn vài thứ lặt vặt nữa, đặt tất cả lên ghế sô pha và bàn cà phê.
“Ở nhà một mình chán lắm.” Đúng là cậu có ý này.
Cô không thấy vấn đề gì cả, hồi còn ở cùng Quý Quảng Thân, thỉnh thoảng cô cũng sẽ ở chung với Quý Chẩn, chỉ là thời gian không dài như lần này. Nhưng cũng chỉ hai tuần thôi mà, coi như trong nhà có thêm một khách thuê tạm thời.
“Tôi đói.” Quý Chẩn ngã xuống chiếc sô pha màu đỏ, cuộn mình thành quả bóng, cũng không uống nước cô đã rót.
“Tan học em không ăn gì à?”
Triệu Thủy Vô còn lâu mới thu dọn giúp cậu, cô gạt hết mấy thứ bày bừa trên ghế xuống, leo lên vỗ nhẹ vào chân Quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-den-do/3282005/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.