Trần Tiếu không hề cảm nhận được sự tiếp xúc với nền nhà, cùng với tiếng "lõm bõm" vang lên, hắn ngã nhào vào trong một vũng máu tươi. Thứ chất lỏng sền sệt dính dớp ở xung quanh thấm đẫm lên người trong nháy mắt; khiến hắn cảm thấy thân thể như bị một chất keo dính làm đông cứng lại; mỗi một cử động, mỗi cái giãy giụa đều cần hao phí hết sức lực của toàn thân. Hắn không thể mở mắt, cũng không có cách nào hít thở được nữa. Hắn biết, bản thân đang bị một thứ gì đó vô cùng ghê tởm, tà đạo bao bọc lấy, cứ như thể lớp máu loãng sau khi cơ thể bị thối rữa vậy. Thậm chí, hắn còn cảm nhận được đầu ngón tay vừa tiếp xúc với vài khúc tay chân tàn khuyết đang trôi nổi lềnh bềnh trong đó.
Lúc này, tiếng của cô em "Thiên Sứ" vang lên bên tai:
"Đừng sợ, sẽ không đau đâu!"
Thế nhưng lời vừa dứt, cô nàng đã bật cười khúc khích, cứ như một cô em gái đang nhịn cười không nổi vì trò đùa tai quái của mình, rồi thốt lên giọng nói vô cùng đáng yêu.
"Hi hi… Lừa ông đấy!"
Gần như chỉ một giây sau đó, Trần Tiếu lập tức cảm thấy chất lỏng xung quanh người của mình giống như được truyền cho sinh mệnh, có được sức sống, bắt đầu dồn ép, vặn vẹo. Dường như những thứ máu me ghê tởm đến buồn nôn kia bắt đầu sản sinh ra hàng ngàn, hàng vạn con sâu róm, bò lổm nhổm lên khắp người hắn. Chúng chui vào màng nhĩ, vào lỗ mũi, thậm chí còn có ý định rúc vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-cua-ga-he/978460/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.