Thời điểm ba người bọn Trần Tiếu rời khỏi căn phòng chưa lâu, những tốp người còn lại đều nhìn nhau một cách đề phòng rồi cũng lùi dần ra khỏi đó.
………….
Tại một khúc hành lang trên tầng thượng, nhóm ba người của gã mập nọ đang vừa cẩn trọng tiến về phía trước, vừa cùng thảo luận gì đó với nhau.
"Anh Mã… Vừa rồi đáng ra anh cứ để cho em bắn bỏ cái thằng oắt kia mới đúng. Với năng lực của ba chúng ta, xử gọn cả đám 9 người kia cũng không thành vấn đề!" Gã mập vỗ cái bụng bự, cất giọng nói ồm ồm.
Tên vừa được gọi là "Anh Mã" kế bên rất gầy, miệng nhọn, má hóp, khoác trên mình chiếc áo jacket bằng da màu đỏ rực, nom rất chói mắt.
Vừa nghe thấy lời của tên mập kia, tên này bèn giơ chân đạp gã một cái. Song bởi vì thể hình quá khác biệt, cho nên còn hên cho gã là chưa khiến bản thân bị bổ nhào.
"Mày CMN có thể động não lên một chút hay không. Nổ súng ở chỗ đó thì cái thằng bụng phệ nhà mày chết đầu tiên đấy!" Gã ta tỏ vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: "Giờ không phải là lúc đánh không lại thì bỏ chạy như trước đây nữa đâu. Anh cả đã nói rồi, hoặc là mang đồ về, hoặc là đêm nay phải liều chết đến cùng tại nơi đây! Đã nghe rõ chưa!!!"
Tên mập gục gặc đầu, "dạ" một tiếng.
"Anh Mã, vậy thì bây giờ chúng ta phải làm sao đây?" Tên còn lại hỏi.
Ông anh này tên là Vương Tam, toàn thân đều là cơ bắp cuồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-cua-ga-he/978450/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.