Men theo lối hành lang, ba người họ đi thẳng về phía trước. Hai bên hành lang thông với các ngã rẽ rộng có, chật có; những ngã rẽ này dẫn vào các gian phòng âm u mù tối như nhau. Trên bức tường phía xa xa còn có thể nhìn thấy tấm cửa sổ sát đất cực lớn, không cần nghĩ cũng biết, nó chắc chắn là loại chống đạn.
Rõ là một chiếc lồng giam giữa không trung.
………….
Bước vào căn phòng nọ, cả ba có thể nhìn thấy ngay mấy chiếc ghế dựa vừa dài, vừa cực kỳ rộng rãi. Trong đó đã có ba chiếc ghế có người ngồi, song vì ánh điện mù mờ mà không nhìn rõ khuôn mặt của những người nọ.
Trần Tiếu cảm nhận được rõ rệt, kể từ lúc bước vào cửa, trong chớp mắt, mọi ánh nhìn đều đổ dồn về phía bản thân mình, giống như những tên lưu manh đầu đường xó chợ đang nhìn chằm chằm về phía một cô gái lõa thể. Bọn chúng nhìn từ đầu đến chân, từ trong ra ngoài, cứ như thể muốn bạo hành ba người bọn họ bằng những ánh mắt kia vậy.
Đương nhiên, hắn cũng chẳng thèm để tâm chút nào, tùy tiện tiến đến một chiếc ghế trống rồi ngồi xuống.
Bạch Hùng và Đinh Mãn Sơn cũng ngồi xuống theo.
Bầu không khí cực kỳ yên tĩnh… Hơn nữa, còn rất áp lực.
………….
"Hù hù hù… hừ hừ hừ".
Giữa bầu không khí ngột ngạt khiến cho người ta nghẹt thở ấy, con hàng Trần Tiếu rảnh rỗi sinh nông nổi kia lại cất giọng lầm bầm lầu bầu.
Trong chớp mắt, mọi ánh nhìn lại đổ dồn tới bên này một lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-cua-ga-he/978449/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.