Dứt lời, Khương Ly chưa kịp nói gì thì chiếc gối ôm đã đập thẳng lên mặt Thẩm Dự, Giang Lẫm lạnh lùng nói: “Câm cái họng thối của mày lại!”
“Ây biết rồi!”
Thẩm Dự ôm gối, vừa mở mắt đã thấy sắc mặt Giang Lẫm đen như đáy nồi, trên mặt in rõ mấy chữ “Nói nữa mày chết với tao”.
“Khụ khụ.” Thẩm Dự ho đánh trống lảng, vì bảo vệ tính mạng, đành gật đầu che miệng tỏ vẻ miệng đã niêm phong, không dám nói gì nữa đâu.
Giang Lẫm hằm hè làm động tác cắt ngang cổ họng.
“Giường gì cơ?” Thấy động tác giữa hai người, Khương Ly hỏi: “Anh dâu ăn sáng chưa, chúng ta đói bụng rồi phải không?”
“Cậu đánh trống lảng cứng nhắc lắm đó.” Khương Ly ghét bỏ, cơ mà cậu cũng không thắc mắc gì nữa, nếu có thể nhớ ra Giang Trạm và Trì Phóng thì ký ức liên quan những người còn lại cũng sẽ sớm về với cậu thôi.
Khương Ly đề nghị: “Vậy chúng ta ra ngoài ăn cơm nhé, hôm nay thời tiết khá đẹp đấy, chúng ta có thể ra ngoài thăm thú cảnh tuyết không chúng sẽ tan mất.”
Thành phố L có thị trấn Thiên Thành xinh đẹp khắp nơi trồng đầy hoa đào, mùa hè có hồ sen mát mẻ, mùa thu có bạch quả lá vàng và tới đông thì tuyết phủ khắp nơi, trông vô cùng lãng mạn.
Thẩm Dự là người ưa thích náo nhiệt, nghe cậu nói vậy thì hào hứng đồng ý: “Được thôi, tôi nghe nói ở thành phố L nhiều đặc sản lắm, đi để trải nghiệm cũng vui.”
Thị trấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-cong-luoc-toan-nang/3554608/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.