Hai chữ tự trọng khiến mặt Giang Lẫm đen thui, cũng không biết là giận Khương Ly hay giận mình nữa.
Chuyện gọi là “Quả báo nhãn tiền” đây phải không? Giờ thì Giang Lẫm đã hiểu ra, trước hắn dám quên sạch Khương Ly, ấy thế mà cậu không tức giận bỏ đi thì tính tình đã coi là tốt lắm rồi.
Giang Lẫm thầm mắng mình khốn nạn, chỉ sợ Khương Ly ghét bỏ hắn, thế nên mới đành day dứt buông eo cậu ra.
Hắn nắm tay cậu chân thành xin lỗi: “Xin lỗi em, do tôi thất lễ, em đừng giận nhé.”
Đối với Khương Ly mà nói, tức giận thì chưa đến mức, nhưng sao người này lại đường đột tới vậy cơ chứ.
Nếu vừa rồi cậu không phản ứng kịp, sợ rằng bị hắn hôn cho say sẩm mặt mày rồi.
Nhưng chuyện gì đang xảy ra với cậu thế này? Sao khi đối diện với hắn, trái tim cậu lại loạn nhịp như thiếu niên mới biết yêu vậy?
Chẳng lẽ ế mốc người nên mới tơ tưởng tới nhan sắc con nhà người ta?
Khương Ly liếc mắt nhìn Giang Lẫm, Giang Lẫm cũng đang nhìn cậu một cách đầy chăm chú, nhưng khác ở chỗ đáy mắt hắn dịu dàng vô cùng, dường như đang say đắm người hắn yêu.
Ánh mắt ấy khiến trái tim Khương Ly đã loạn càng thêm loạn, chẳng hiểu ra sao nữa.
Sống 32 năm cuộc đời, trong ấn tượng của Khương Ly, cậu chưa bao giờ có tâm trạng xốn xang đến vậy.
Là một diễn viên, có cảnh lãng mạn nào cậu chưa diễn cơ chứ, nhưng hôm nay chỉ vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-cong-luoc-toan-nang/3554603/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.