Thực sự Lục Cảnh Hà không cố ý, phải nói phần nhiều là hắn tò mò thì đúng hơn. Cơ mà đã có Lục Dữ là vết xe đổ đi trước, hơn nữa hắn còn đệm thêm câu “Có biết làm không?” nghe có vẻ khiêu khích nên mọi người mới coi hắn thành Satan thứ hai.
Thực ra câu “Có biết làm không?” kia của Lục Cảnh Hà chỉ đơn thuần thắc mắc hỏi vậy thôi, không hề có ý khiêu khích.
Trong lòng Lục Cảnh Hà cũng đinh ninh là streamer sẽ hiểu, ai ngờ Khương Ly lại lầm tưởng hắn tới gây sự nên theo bản năng thầm phản đối dữ dội.
Thấy kênh chat không ngừng spam mắng hắn, Lục Cảnh Hà câm nín không biết nói gì cho phải, ngày thường hắn không hay lên mạng, chẳng ngờ mới chơi lần đầu đã có trải nghiệm cạn lời thế này. Hắn chỉ đăng một đề bài thôi mà, có cần mắng hắn tới mức này không?
【 Lu: Tôi không tới gây sự.】
Lục Cảnh Hà mím môi gửi bình luận, tốc độ đánh chữ của hắn có hơi chậm nên mới đăng đã bị bình luận của người khác đẩy trôi đi mất.
【Tiên Nữ Gảy Tỳ Bà: Bạn gì đó ơi, đề của bạn là đề đại học phải không? Bạn có thể tìm quy định phòng livestream, nữ vương chỉ nhận giải đề từ cuối cấp đổ xuống thôi, bạn gửi đề này không phải muốn gây sự thì muốn gì đây?】
【Bồ Câu Cục Ta Cục Tác: Đúng đúng đúng, giới thiệu phòng livestream đã ghi rõ ràng rồi mà, hơn nữa đề này nhìn có vẻ rất khó!】
【Satan Bóng Đêm: Người anh em, tiền bối cho cậu chút kinh nghiệm này, đừng gây sự là đời sẽ thăng hoa ngay!】
Đây là lần đầu tiên Lục Cảnh Hà xem livestream, căn bản không biết phần giới thiệu này.
Thấy kênh chat nhắc nhở, hắn lần mò tìm xem, cuối cùng mới thấy hàng chữ bé tí dưới tên phòng “Streamer trí tuệ chấp mọi loại đề.” —— “Streamer trí tuệ giải đề online, phục vụ anh em từ mẫu giáo tới cấp ba, tới một đề giải một đề, tới hai đề giải cả đôi, chỉ cần anh em dám.”
Lục Cảnh Hà: “. . . ” Thì ra là thế.
Tuy hắn không cố tình nhưng đúng thật không hợp quy tắc, chẳng trách streamer tụt hứng không vui.
Đã do nguyên do, Lục Cảnh Hà đăng bình luận thanh minh.
【Lu: Xin lỗi, đây là lần đầu tiên tôi xem livestream, không hiểu quy tắc, mong mọi người thứ lỗi! 】
Rất may phòng livestream của Khương Ly khá thân thiện, chỉ cần không chủ động gây sự thì mọi người đều rất hòa thuận với nhau. Thấy Lục Cảnh Hà xin lỗi, mọi người thay đổi thái độ từ tức giận thành vui vẻ chào đón ngay.
【Mì Mì Mì Tương Đen: Ồ ồ ồ ồ! Hóa ra là lần đầu tiên xem livestream, tụi tui hiểu rồi! 】
【Cháo Cháo Cháo Đậu Xanh: Hở? Lần đầu xem livestream thật à? Bạn nhỏ, bạn có phải học sinh tiểu học không đó!?】
【Cỗ Máy Thời Gian: Ngay dưới tên phòng livestream có phần giới thiệu, bạn nhỏ nhớ đọc kỹ nha, không lại bị mắng cho đó.】
Tốc độ từ “tên gây sự” tiến hóa thành “bạn nhỏ” nhanh tới mức Lục Cảnh Hà không kịp lý giải logic của mấy người đó luôn. Lần đầu tiên xem livestream sao lại là học sinh tiểu học?
【Lu: Tôi không phải học sinh tiểu học.】
【Satan Bóng Đêm: Úi, chẳng lẽ là ông già về hưu? /Meme che miệng cười/ 】
. . .
Lục Cảnh Hà: “. . .”
Được lắm Lục Dữ, tháng sau đừng mong có một đồng một cắc nào hết.
Bên kia, ban đầu Khương Ly định lướt qua câu hỏi của người xem tên “Lu” này rồi chọn thêm người khác, nhưng thấy bình luận xin lỗi, cậu chợt khựng tay.
Nói thế này nhỉ, câu xin lỗi này quá nghiêm túc, đã thế còn thành khẩn nói “Không hiểu quy tắc, mong mọi người thứ lỗi”. Câu bình luận xin lỗi vô cùng nổi bật, có vẻ thực sự người này không hay xem livestream cho lắm, đã thế còn là một người có tác phong rất đúng mực nghiêm túc.
Khương Ly không phải người khó tính, thấy thế lại vui vẻ cười nói: “Lần đầu xem livestream mà xem trúng phòng tôi thì cũng coi như là có duyên. Để tri ân mối duyên này, tôi sẽ giải cho bạn đề vừa rồi nhé.”
【Chiếm Núi Làm Vua: Hả? Chẳng phải đây là câu hỏi của đề thi năm nay sao? Streamer phải cố lên đó!】
【 Tiên Nữ Gảy Tỳ Bà: Tui nhớ năm nay câu này là niềm đau của các thí sinh đó, khó lắm luôn!】
【 Hoàng Hôn Tây Phương Cực Lạc: Thân là thí sinh năm nay, tui thực sự rất đau . . . 】
【Chuông Đồng Cháy Nửa: Nhưng nghe chị đẹp nói thì có vẻ đề này rất dễ với chị ấy . . . 】
【Bánh Bao Trứng Chiên: Riêng chị đẹp thì không coi thường được đâu!】
【Satan Bóng Đêm: Tôi đọc đề không hiểu, cũng không muốn hiểu . . . 】
Ngay hôm qua khi xem livestream, thấy Khương Ly chỉ toàn giải đề cấp hai, cấp ba nhưng cách phân tích hoàn toàn mới lạ khiến Lục Cảnh Hà nghĩ thực lực đối phương chắc chắn không ngừng ở đây, bởi vậy mới tò mò thử thách. Đến nay, thấy đối phương giải đề dễ như bỡn, Lục Cảnh Hà bất chợt bật thốt một câu “Quả nhiên là vậy.”
Trên màn hình, Khương Ly điều chỉnh camera cho người xem dễ nhìn, sau đó bắt đầu viết cách giải lên bảng trắng.
Đề này khó hơn đề lần trước Lục Dữ đăng khá nhiều, dù sao cũng là đề tuyển chọn thi trung học phổ thông cơ mà.
Lần này Khương Ly giải đề cũng mất nhiều thời gian hơn trước, không phải vì đề khó, mà là cậu muốn giải thích kỹ càng cho người xem hiểu. Thấy trên kênh chat có người kêu không hiểu là Khương Ly lại đổi cách mới cách giải thích, cứ liên tục như thế.
Đương nhiên, nếu gắng lắm rồi mà vẫn không vào đầu thì đành chịu. Dù sao đề này đúng thật rất khó, ngay cả những người có nền tảng cũng chưa chắc làm được.
Cũng vừa khéo, khi tới thế giới có Trì Phóng, Khương Ly chọn đúng khoa chính quy đào tạo vấn đề này.
Một bài giảng suốt mười phút, Khương Ly dừng bút, chợt ghé sát màn hình cười hỏi: “Bạn học Lu, tôi làm có đúng không?”
Khi Khương Ly đọc tên Lục Cảnh Hà, chữ “Lu” có thể hiểu là “Lộ”, hiểu là “Lục” cũng chẳng sai. Điều đó khiến Lục Cảnh Hà trước máy tính có cảm giác như đối phương đang gọi tên hắn, trong lòng chợt gợn sóng. Tai hắn tự động xem nhẹ hai chữ “bạn học”, ánh mắt chăm chú ngắm nhìn khóe môi tươi cười kia.
Lục Cảnh Hà biết Khương Ly sẽ giải được, nhưng hắn không ngờ cậu giải mà không cần tới máy tính, cũng chẳng thèm suy nghĩ, cứ như cái đề này chỉ như việc ăn cơm uống nước thường ngày mà thôi. Hắn thực sự rất kinh ngạc, thậm chí còn có chút . . . vui mừng?
Rốt cuộc con người này có bao nhiêu tài hoa khiến người ta thán phục đây?
Sống ba mươi năm trên đời, đây là lần đầu tiên Lục Cảnh Hà lại nảy sinh ham muốn tìm hiểu một người mãnh liệt đến thế.
【Lu: Hoàn toàn chính xác.】
Sau bình luận của hắn, mọi người ồ lên reo hò như thể chính họ làm được bài, đương nhiên có kèm cả dãy thông báo khen thưởng rầm rộ.
Các phần thưởng trong phòng livestream theo thứ tự là: Tình yêu < Địa lôi < Lựu đạn < Tên lửa < Ngư lôi, có giá trị nhất là Bom siêu cấp, mỗi loại sẽ có một hiệu ứng riêng kèm theo.
Lục Cảnh Hà thấy màn hình không ngừng nảy lên tình yêu, lựu đạn, hoa hồng . . . nghĩ thầm mình cũng nên xin lỗi vì chuyện thất lễ ban nãy mới được.
Hắn di chuột, con trỏ ấn phần ngôi sao muốn khen thưởng cho streamer.
Là một người mới xem livestream, hắn chỉ biết hai thứ, một bình luận, hai khen thưởng.
Chẳng ngờ không như mong muốn, lúc Lục Cảnh Hà khen thưởng, trên màn hình đột nhiên xuất hiện thông báo của hệ thống.
—— Hệ thống thông báo: Hội viên Lu thân ái, số dư tài khoản của ngài hiện tại không đủ để khen thưởng bom siêu cấp, hãy nạp thêm để bày tỏ tình yêu với streamer ngài thích nhé ~
Lục Cảnh Hà: “. . .”
Thanh niên nghiện net mới nhú Lục Cảnh Hà hoàn toàn quên mất trong tài khoản P trạm mình chẳng còn xu nào, đừng nói tới bom siêu cấp, ngay cả gói “Tình yêu” trị giá năm tệ cũng không tặng nổi.
Lục Cảnh Hà im lặng nhìn màn hình, tâm trạng lẫn lộn hồi lâu, lần đầu tiên hắn cảm thấy mình bần cùng đến thế.
Muốn khen thưởng phải nạp tiền, điều này hắn hiểu. Có điều đang xem livestream, muốn nạp tiền thì phải thoát phòng, làm thế rất lãng phí thời gian, còn không nạp tiền thì không khen thưởng được.
Đúng lúc Lục Cảnh Hà cau mày khó xử, Khương Nhu Mễ không biết từ đâu chạy tới, đang muốn lao thẳng vào máy tính thì may có hắn nhanh tay túm lại.
“Đừng nghịch.” Lục Cảnh Hà ôm nó vào lòng.
“Meow.” Khương Nhu Mễ dụi dụi vào tay Lục Cảnh Hà, lại ngước đôi mắt long lanh to tròn nhìn Khương Ly trên màn hình.
Lục Cảnh Hà nuôi Khương Nhu Mễ suốt ba năm nay, biết tính tình nó đã quái gở còn rất kiêu ngạo. Ngoại trừ hắn, Khương Nhu Mễ không thích thân cận với bất kỳ ai, nay thấy nó thích thú nhìn streamer trên màn hình chằm chằm, hắn không khỏi thấy bất ngờ.
Giống hắn, có lẽ tối qua nó đã nghe thấy tiếng đàn của streamer nên sinh lòng yêu thích.
Lục Cảnh Hà vuốt ve Khương Nhu Mễ, nghĩ thầm không biết đêm nay đối phương có chơi đàn nữa không.
Nghĩ tới đây, lòng hắn chợt có chút chờ mong đến giờ nghỉ ngơi.
Có điều phải để Lục Cảnh Hà thất vọng rồi, hôm nay Khương Ly không chơi đàn, cậu chuyển sang chơi game.
Vẫn là game “Vô Địch” đó, trò chơi tổng cộng có mười hai nhân vật. Ở thế giới đầu tiên, cậu là người đại diện cho game này, tướng nào cũng cày tới max cấp, ngay cả ID cũng leo tới top 1 bảng xếp hạng. Game càng ngày càng hot, nhưng thậm chí tới khi cậu rời khỏi thế giới vẫn không xuất hiện một ai có thể phá đảo thành tích đó.
Trong mười hai nhân vật, Khương Ly thích tướng Thất Sát nhất, bởi tướng này tốc độ nhanh, công thủ toàn tài, các trị số ở phương diện khác đều vô cùng ưu tú, nếu phải liệt kê khuyết điểm của nó thì chỉ mỗi khó thao tác thôi.
Có điều đó là đối với người khác, còn khuyết điểm này với Khương Ly thì không thành vấn đề.
Đã tới giờ nghỉ, trước Khương Ly toàn chơi Thất Sát, chơi nhiều tới mức mọi người xem mãi cũng chán. Cậu cân nhắc hồi lâu, cuối cùng quyết định hỏi mọi người muốn xem tướng nào, cậu sẽ chỉ cách PK cho.
【 Satan Bóng Đêm: Ơ? Nay chị đại không chơi Thất Sát nữa hả? Có mấy chiêu tôi vẫn chưa học được đâu. 】
“Hôm nay đổi mới chút cho đỡ nhàm chán.” Khương Ly nói: “Mọi người thích tướng nào có thể đề cử nhé.”
【 Chiếm Núi Làm Vua: Tướng nào cũng được luôn hả!? 】
【 Bồ Câu Cục Ta Cục Tác: Tổng có mười hai tướng luôn đó!? Không dễ xơi đâu chị đẹp ơi! 】
【 Móng Heo Kho Tộ: Tui chơi tướng nào cũng tật hết á, con dân đảng tay tàn đau đớn rơi lệ . . . 】
【 Satan Bóng Đêm: Tay tàn +1. 】
Khương Ly thấy cả kênh chat kêu gào mình tay tàn, cậu bật cười an ủi: “Cứ luyện tập sẽ chơi hay ngay, quen tay hay việc là ổn. Có điều các bạn vẫn là học sinh, phải đặt việc học tập lên hàng đầu, bớt chơi game đi biết không?”
Lục Cảnh Hà thấy họ nói về game mà cứ ngỡ như đang nghe thiên thư.
Năm 5 tuổi Lục Cảnh Hà đã theo thầy lên núi sống, tới trường cũng không đi, chương trình học thì có giáo viên xuất sắc nhất tới tận nơi dạy. Ngày ngày Lục Cảnh Hà học bài, luyện chữ, luyện kiếm rồi chơi cờ, cứ quẩn quanh vậy suốt, đừng nói tới game, ngay cả mấy trò offline trên điện thoại di động hắn còn chẳng thèm rớ tới.
Hắn vốn tưởng cuộc sống như vậy rất ổn, hắn đã quen rồi, thậm chí còn rất hưởng thụ. Có điều cho tới hôm nay nhận thức của hắn hoàn toàn thay đổi, đột nhiên cảm thấy mình rất có xu hướng phản xã hội, tách rời cuộc sống.
Giả dụ có một ngày được gặp mặt đối phương, phỏng chừng hai người không có nổi một chủ đề nào để nói mất.
Nghĩ tới đây, Lục Cảnh Hà lặng người đi.
Trong lúc hắn thất thần, Khương Ly đã vào trận.
Vô Địch là trò chơi đối kháng nhưng Khương Ly lười tìm đối thủ nên trực tiếp ghép phòng thông qua hệ thống luôn. Bất ngờ rằng hôm nay Khương Ly không chọn Thất Sát nhưng đối thủ của cậu lại chơi Thất Sát.
Đương nhiên chỉ sau vài phút chiến đấu, chiến thắng lại nằm trong tay Khương Ly như một lẽ hiển nhiên. Trong phòng livestream, kênh chat bùng nổ ăn mừng chiến thắng, đương nhiên người hò hét kịch liệt nhất không ai khác ngoài Lục Dữ.
【 Satan Bóng Đêm: A a a a a a a chị đại chị có nhận đồ đệ không!?? 】
Lục Cảnh Hà thấy thằng em nhà mình ra sức hò hét bày tỏ tình cảm với streamer thì cạn lời, dường như nếu đối phương đồng ý có lẽ nó sẽ tới dâng trà bái sư luôn không biết chừng. Khó trách cha hắn kêu nó mê nữ streamer chơi game nào đó, phỏng chừng ông bắt gặp đúng giờ nghỉ khi streamer tổ chức chơi game đây mà.
Xem xong trận game nữa, thấy thông báo khen thưởng liên tục, con chuột Lục Cảnh Hà lại nhăm nhe rê tới ngôi sao kia, lúc đó mới giật mình nhớ ra mình chưa có tiền, hắn đành phải từ bỏ.
Nhưng trơ mắt nhìn người ta khen thưởng mà mình chẳng làm gì, Lục Cảnh Hà thấy rất không thoải mái.
. . . Rất muốn phóng pháo hoa cho streamer xem.
Ý nghĩ này vô thức lướt qua tâm trí hắn.
Gió đêm thổi ập tới khiến chuông treo ngoài hành lang kêu leng keng, phá tan không gian vốn yên tĩnh. Trong căn phòng ấm áp, một người một mèo lặng lẽ ngồi xem livestream, chờ hình ảnh streamer biến mất trên màn hình mới nhận ra thời gian lại trôi nhanh đến thế.
“Meow?”
Khương Ly tắt livestream, Khương Nhu Mễ bắt đầu loi choi nghịch ngợm trong lòng Lục Cảnh Hà. Với kinh nghiệm chiến đấu quanh năm với nó, đương nhiên Lục Cảnh Hà không để nó quậy, cứ thế nhẹ nhàng xoa đầu an ủi, đề phòng Khương Nhu Mễ dở chứng nhào lên đạp nát máy tính.
“Meow ~” Khương Nhu Mễ lùi về cuộn tròn trong lòng hắn, ngoan ngoãn nằm im.
Vừa rồi khi nghĩ tới chuyện nạp tiền để khen thưởng, hắn tìm được một mục tên “Ví tiền” ở trang chủ, mở ra thì đúng như dự đoán, không có nổi một đồng.
Lục Cảnh Hà lần mò một hồi, tìm thấy hướng dẫn nạp tiền của nền tảng. Hắn nghiêm túc làm từng bước, trước khi đến mục chi trả chợt hiện lên mục.
—— Vui lòng chọn phương thức thanh toán:
Thẻ ngân hàng.
Alipay.
WeChat.
Lục Cảnh Hà: “. . .”
Hắn có thẻ ngân hàng nhưng chưa mở ví điện tử, Alipay không có, WeChat cũng không, căn bản không thể thanh toán được.
Lúc này Lục Cảnh Hà đột nhiên nhớ tới câu cửa miệng của Lục Dữ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]