Ngày hôm sau.
Phủ Bát Vương gia.
"Tên Vương gia chết bầm này, đang khinh thường ta sao? Ta chờ hắn cả nửa ngày rồi, hắn không ló ra được cái bóng. Bà đây không bỏ qua cho hắn đâu. Thiệt tình...", cô nàng Quận Chúa tức giận khôn nguôi, thể như muốn ngủ mã phanh thây Bát Vương gia ra.
"Tiểu thư! Người đừng nói những lời phạm thượng như thế. Để người khác nghe thấy là mang tội, bị chém đầu đó.", nha hoàn Ngân nhi đứng bên cạnh lúc nào cũng phải nôm nốp lo sợ vì tính thẳng thắng quá đà của nàng.
"Ta nói sai sao? Rõ ràng là hắn..."
"Tiểu thư!"
"Được rồi. Được rồi. Ta không nói nữa là được chứ gì.", ngồi được một lúc nàng chợt nghĩ ra ý định mờ ám nào đó rồi bảo "Ngân nhi à! Ta muốn đi dạo."
"Vậy để em..."
"Không cần. Ta muốn đi một mình. Em ở đây đợi ta."
"Không được đâu, tiểu thư! Ở đây là phủ Vương gia, không phải phủ của chúng ta. Tiểu thư người đừng..."
"Từ khi nào em là chủ nhân của ta thế hả?", nàng ấy tỏ ra vẻ mặt nghiêm nghị muốn hù dọa tiểu nha đầu lôi thôi.
"Nô tì không dám.", tiểu nha hoàn lo sợ, nhanh chóng quỳ xuống xin thứ lỗi.
"Ta đã nói là đừng có quỳ mà. Ta mất hết vài năm tuổi thọ vì em rồi đó. Em mau đứng lên đi.", nàng ấy cảm thấy khó chịu.
"Ngân nhi có lỗi, phải chịu phạt."
"Đến lời của ta mà em cũng không nghe nữa sao? Đứng lên mau. Nếu không ta sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chuyen-sung/1872433/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.