"Tiểu thư! Tiểu thư nói gì vậy? Oh.. Oh..."
"Oh my god! Oh! My! God!", đọc thật chậm từng chữ cho nha hoàn nghe.
"Oh... Oh mài... Tiểu thư! Đó là cái gì vậy?"
"Có nghĩa là ôi Chúa ơi, ôi thần linh ơi gì đó."
"Chúa?", nha hoàn càng lúc càng loạn.
"Thôi đi. Nói ra ngươi cũng không hiểu đâu. Mau lấy quần áo cho ta."
"Quần áo là cái gì?"
"À... Y phục! Đúng rồi là y phục."
"Vâng.", nha hoàn lui xuống lấy y phục cho cô ấy.
"Người cổ đại ăn gì ngốc thế không biết."
Một lúc sau.
"Ồ... Quần áo cũng mỏng thật. Tốt thôi, rất mát mẻ."
"Tiểu thư! Người rất kì lạ."
"Sao hả? Ta kì lạ chỗ nào? Trên trán mọc thêm con mắt à? Tưởng Vương Tiễn sao?", cười trêu.
"Tiểu thư! Người đừng như vậy nữa mà. Trước đây người đâu có như vậy."
"Trước đây ta làm sao?"
"Trước đây người xinh đẹp, dịu dàng, cầm kì thi hoạ môn nào cũng tinh khôi, người nhân hậu, hiền lương, rộng lượng vô vàng, tam tòng tứ đức. Sao giờ người lại..."
"Đùa sao? Đang tả Thánh mẹ à? Ta đường đường là nữ hán tử oai phong hiển hách, mà giờ lại bắt ta làm cái kiểu yểu điệu thục nữ đó, vậy thì lấy dao cắt cổ ta luôn cho rồi."
"Tiểu thư! Người đừng nói như vậy."
"Không nói gì hết. Ta mất trí rồi. Thay đổi rồi. Giờ là một con người hoàn toàn khác."
"Tiểu thư!"
"Ta ra ngoài đây. Trong đây ngột ngạt chết đi được.", cô nàng đứng lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chuyen-sung/1872432/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.